NGƯỜI XƯA
( Thuận nghịch độc )
( Thuận nghịch độc )
( Thuận )
Vai mềm thấm ướt lạnh càng mưa,
Rảo nhẹ chân chùng cảnh vắng trưa.
Hoài cảm những đêm nhiều dịu ngọt,
Ngóng mong bao buổi lắm dư thừa.
Phai tàn sắc dáng ngây sầu vẫn!
Ủ dột xuân tình lụy rã chưa?
Cài mộng xướng vui đời mãi sáng…
Ai còn rõ bóng! ngắm người xưa…
Rảo nhẹ chân chùng cảnh vắng trưa.
Hoài cảm những đêm nhiều dịu ngọt,
Ngóng mong bao buổi lắm dư thừa.
Phai tàn sắc dáng ngây sầu vẫn!
Ủ dột xuân tình lụy rã chưa?
Cài mộng xướng vui đời mãi sáng…
Ai còn rõ bóng! ngắm người xưa…
( Nghịch )
Xưa người ngắm bóng rõ còn ai…
Sáng mãi đời vui xướng mộng cài.
Chưa rã lụy tình xuân dột ủ,
Vẫn sầu ngây dáng sắc tàn phai.
Thừa dư lắm buổi bao mong ngóng,
Ngọt dịu nhiều đêm những cảm hoài.
Trưa vắng cảnh chùng chân nhẹ rảo,
Mưa càng lạnh ướt thấm mềm vai.
Sáng mãi đời vui xướng mộng cài.
Chưa rã lụy tình xuân dột ủ,
Vẫn sầu ngây dáng sắc tàn phai.
Thừa dư lắm buổi bao mong ngóng,
Ngọt dịu nhiều đêm những cảm hoài.
Trưa vắng cảnh chùng chân nhẹ rảo,
Mưa càng lạnh ướt thấm mềm vai.
9/2019
Minh Quang
Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét