Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

ĐỢI MÙA



                                                                                      ĐỢI MÙA 

                                                                    Nơi đây đất lạ đợi mùa sang,
                                                                    Rải rác mưa chen tiếp phượng vàng,
                                                                    Những lúc sân trường sầu dạ nhớ,
                                                                    Đôi khi góc phố nỗi lòng mang.
                                                                    Qua rồi một thuở còn tha thiết,
                                                                    Trở lại bao năm vẫn rộn ràng,
                                                                    Lửa hạ ươm mầm trao ước vọng,                                                                                                      Nghe như lời hẹn giữa chiều hoang.

                                                                                                            Minh Đạo

BẰNG LÒNG VỚI CUỘC SỐNG




Sau một thời gian cần cù và chắt chiu, một người đàn ông nọ đã trở thành người giàu có nhất trong ngôi làng nhỏ bé của mình.
Từ lúc mua đươc một con lừa, anh ta mới có ý nghĩ làm một chuyến đi xa cho biết đó biết đây. Anh đến một ngôi làng khác lớn hơn ngôi làng của anh. Một ngôi nhà thật đẹp và sang trọng đập vào đôi mắt của anh. Sau khi dò hỏi, anh biết được đó là ngôi nhà của người giàu có nhất trong làng.
Anh bèn trở về ngôi làng nhỏ bé của mình và quyết chí làm ăn, dành dụm để có thể may ra xây được một ngôi nhà đẹp hơn ngôi nhà mà anh vừa trông thấy ở ngôi làng bên cạnh. Không mấy chốc, tiền bạc dư dả, không những anh đã xây được một ngôi nhà sang trọng đẹp đẽ hơn mà còn mua được cả đàn ngựa và xe nữa.
Lần này, anh vượt qua các ngôi làng nhỏ để đến một đô thị lớn. Tại đây, đâu đâu anh cũng thấy những ngôi nhà đẹp và ngôi nhà nào cũng đẹp hơn ngôi nhà của anh. Anh nghĩ bụng: cho dẫu có lao nhọc cả quãng đời còn lại, anh cũng không tài nào có thể xây được một ngôi nhà đẹp như thế.
Anh bèn tiu nghỉu đánh xe quay lại ngôi làng cũ của mình. Nhưng rủi thay, xe gặp tai nạn, anh đành phải bỏ chiếc xe để leo lên lưng ngựa cố gắng chạy về ngôi làng cũ của mình. Nhưng dọc đường, vì mệt mỏi và đói lả, ngựa cũng lăn ra chết. Người đàn ông chỉ còn biết lủi thủi đi bộ về nhà.
Đêm đến, giữa sa mạc, anh nhìn thấy một ánh lửa bập bùng từ xa. Anh nấn ná tìm đến và khám phá ra túp lều của một vị ẩn sĩ. Vào trong túp lều, người đàn ông mới nhận ra rằng có lẽ trong đời anh, chưa bao giờ anh thấy có cảnh nghèo nàn cùng cực hơn.
Anh ái ngại nhìn nhà tu hành rồi thắc mắc:
"Thưa ông, làm sao ông có thể sống được trong cảnh cùng cực như thế này?".
Nhà ẩn sĩ mỉm cười đáp:
"Tôi bằng lòng với cuộc sống... Thế còn ông, xem chừng như ông không được thỏa mãn về cuộc sống của ông cho lắm".
Người đàn ông ngạc nhiên hỏi:
"Sao ông biết tôi không được thỏa mãn?".
Nhà ẩn sĩ nhìn thẳng vào đôi mắt của người đối diện rồi thong thả nói: "
"Tôi nhìn thấy điều đó trong đôi mắt của ông. Đôi mắt của ông cứ chạy theo giàu sang, nhưng sự giàu sang không bao giờ đến với ông... Ông hãy nhìn cảnh hoàng hôn. Ông có thấy những ánh sáng yếu ớt đang chiéu rọi trên cánh đồng không? Chúng tưởng mình đang soi sáng cả vũ trụ. Nhưng không mấy chốc, các ngôi sao mọc lên, và những tia sáng hoàng hôn biến mất. Những ánh sao tưởng chúng đang soi sáng cả bầu trời, nhưng khi mặt trăng vừa ló rạng, thì những ánh sao ấy cũng bắt đàu tắt ngụm. Vầng trăng sáng kia tưởng mình soi sáng cả trái đất, nhưng không mấy chốc, mặt trời mọc lên và mọi thứ ánh sáng của đêm đen đều biến mát. Nếu những thứ ánh sáng trên đây đều biết suy nghĩ về những điều ấy, thì có lẽ chúng sẽ tìm thấy nụ cười đã đánh mất".
Nghe câu chuyện ví von của nhà hiền triết, người đàn ông mở miệng mỉm cười, nhưng nỗi buồn vẫn còn thoáng trên gương mặt ông.
Vị ẩn sĩ tiếp tục câu chuyện:
"Ông có biết rằng sánh với tôi, ông là vua không?".
Người đàn ông tự nhiên so sánh căn nhà của mình với túp lều của vị ẩn sĩ. Nhưng đó không phải là điều mà vị ẩn sĩ muốn nói đến...
Ông cầm chiếc đèn đưa lên cao và mời người đàn ông đến gần bên mình.
Dưới ánh đèn, người đàn ông mới nhận ra rằng vị ẩn sĩ là người không còn ngay cả đôi chân để có thể di chuyển một cách bình thường.


                                                                     Nguồn internet


Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

TÌNH CON

                   

– Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu được không?
– Được chứ, gì vậy? – Người cha đáp.
– Bố, một giờ làm việc bố kiếm được bao nhiêu tiền?
– Đó không phải là chuyệ...n của con, tại sao con lại hỏi bố như vậy?
– Con chỉ muốn biết một giờ bố kiếm được bao nhiêu tiền thôi mà, nói cho con nghe đi, bố – Cậu bé nài nỉ.
– Nếu con cần phải biết thì bố nói đây, bố làm được 20 USD một giờ.
– Vậy hả bố – Cậu bé cúi mặt đáp – ...Con có thể mượn bố 10 USD được không?
Người cha nổi giận: “Nếu con vay tiền bố chỉ để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy thứ vô bổ gì đó thì hãy đi ngay về phòng, lên giường nằm và suy nghĩ xem tại sao con lại có thể ích kỷ như vậy. Bố phải làm việc vất vả suốt cả ngày rồi, bố không có thời gian cho những trò trẻ con như thế này đâu”.
Cậu bé lặng lẽ đi về phòng, đóng cửa lại. Người đàn ông ngồi xuống và càng tức giận hơn khi nghĩ đến những điều con trai mình vừa hỏi: “Tại sao nó lại dám hỏi mình những câu hỏi như vậy chỉ để xin tiền thôi nhỉ?”.
Khoảng một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, anh nghĩ có lẽ mình hơi nghiêm khắc với con. Có thể nó thật sự thiếu 10 USD để mua thứ gì đó và thực ra nó đâu có thường hay xin tiền mình. Anh tiến về phía phòng con trai và mở cửa.
– Con đã ngủ chưa, con trai? – Anh hỏi.
– Chưa bố ạ, con vẫn còn thức.
– Bố nghĩ có lẽ lúc nãy bố quá nghiêm khắc với con. Hôm nay là một ngày dài và bố đã trút sự bực mình lên con. Đây, 10 USD mà con đã hỏi – Người cha nói.
Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên: “Ôi, cảm ơn bố!”. Rồi nó luồn tay xuống dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát. Nhìn thấy tiền của thằng bé, người đàn ông lại bắt đầu nổi giận. Thằng bé chậm rãi đếm từng tờ bạc một rồi ngước nhìn bố nó.
– Tại sao con đã có tiền rồi mà còn xin bố nữa ? – Người cha nói trong giận dữ.
– Bởi vì con không đủ..., nhưng bây giờ thì đủ rồi ạ… Bố ơi, bây giờ con có 20 USD, con có thể mua một giờ của bố không? Ngày mai bố hãy về nhà sớm, con xin bố, con muốn được ăn tối cùng với bố – cậu bé nói.
Người cha như chết lặng người. Anh vòng tay ôm lấy cậu con trai bé nhỏ và cầu xin sự tha thứ.
Đây chỉ là một lời nhắc nhở rất ngắn ngủi gửi đến cho tất cả những ai đang làm việc vất vả cho cuộc sống của mình. Chúng ta đừng để thời gian vuột mất khỏi bàn tay mà hãy dành thời gian cho những người thực sự quan trọng với chúng ta, những người gần gũi với chúng ta nhất. Hãy luôn nhớ chia sẻ giá trị một giờ của bạn cho tất cả những ai mà bạn yêu quý.
Bởi, nếu ngày mai bạn chết đi, công ty nơi mà bạn đang làm việc sẽ dễ dàng thay thế người khác. Còn gia đình và bạn bè của chúng ta sẽ cảm thấy mất mát rất lớn trong suốt quãng đời còn lại. Hãy suy nghĩ về điều này bởi chúng ta luôn tự ép mình dành nhiều thời gian cho công việc hơn là gia đình.
Bạn thân mến, bạn nên biết và hiểu điều nào là quan trọng hơn.


                                                                   Truyện sưu tầm


Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

BÌNH MINH



                                                                                               BÌNH MINH 
                                                                                                
                                                                         Thức dậy bình minh tỏa đất trời,
                                                                          Duyên thay được sống ở trong đời.
                                                                          Líu lo chim hót chào ngày mới,
                                                                          Rộn rã hoa khoe hé nụ tươi,
                                                                          Hiểu lí tâm an vui với đạo,
                                                                          Chọn lời trí sáng vẹn cùng người.
                                                                          Niềm tin vực lại nơi trần thế,
                                                                          Khiêm nhẫn từ bi nguyện huệ khơi.


                                                                         Huệ khơi ngộ lẽ bước đường thông,
                                                                         Lý đạo kinh vàng rõ có không.
                                                                         Nương pháp bền tâm về nẻo tịnh,
                                                                         Theo Thầy thẳng trí hướng phương hồng.
                                                                         Gian nan chẳng ỷ người chờ đón,
                                                                         Vất vả thôi cầu chuyện ngóng trông.
                                                                         Tinh tiến công phu tròn tuệ giác,
                                                                         Nguyện ngày vào chợ vẫn thong dong.

                                                                                                                     Minh Đạo


CÁCH NHÌN CUỘC SỐNG






John là một ông lão ít nói và thông thái. Ông thường ngồi trên chiếc ghế bành cũ kỹ trước hiên nhà, nhìn mọi người qua lại. Đôi khi ông vẫy tay chào họ. Một hôm, cô cháu gái nhỏ của ông John ngồi xuống cạnh ông mình, và cả hai cùng nhìn những người qua lại trước nhà họ.
Một người đàn ông lạ, cao lớn, anh ta nhìn quanh như tìm một nơi nào đó để dừng chân, rồi tiến đến gần hỏi ông John:
- Trong ngôi làng này người ta sống kiểu gì hả ông lão?
Ông John chậm rãi hỏi lại:
- Vậy nơi mà anh vừa đi khỏi, người ta sống ra sao?
Người lạ nhăn mặt:
- Nơi ấy hả? Mọi người chỉ toàn chỉ trích nhau. Hàng xóm thì ngồi lê đôi mách và nói chung là một nơi rất đáng chán!
John nhìn thẳng vào mắt người lạ và nói:
- Anh biết không, nơi này cũng như thế, hệt như nơi anh vừa đi khỏi vậy!
Người đàn ông không nói gì, anh ta quay đi. Một lát sau, một chiếc ôtô dừng lại bên vệ đường. Người đàn ông trên xe đỡ vợ con mình xuống xe. Người vợ hỏi ông John có thể mua một ít thức ăn cho bọn trẻ ở đâu, còn người đàn ông ở lại chỗ chiếc xe. Anh ta lại gần ông John và hỏi:
- Thưa ông, nơi này sống có tốt không ạ?
Vẫn như lần trước, ông John hỏi lại:
- Vậy nơi mà anh vừa đi khỏi thì thế nào?
Người đàn ông tươi cười :
- Ở đó, mọi người sống rất thân thiết, luôn sẵn lòng giúp đỡ nhau. Chúng tôi không muốn ra đi chút nào, nhưng vì điều kiện làm việc nên phải chuyển tới đây.
Ông John nở một nụ cười ấm áp:
- Đừng lo, nơi này cũng giống như nơi anh vừa đi khỏi đấy mà, cũng tốt lắm!
Vợ con người đàn ông quay lại, họ cảm ơn và tạm biệt hai ông cháu John rồi lái xe đi. Khi chiếc xe đã đi xa, cô cháu nhỏ cất tiếng hỏi ông:
- Ông ơi, tại sao ông nói với người thứ nhất là nơi đây không tốt lành còn với người thứ hai ông lại nói là một nơi tuyệt vời? Ông John âu yếm nhìn vào đôi mắt xanh băn khoăn của đứa cháu nhỏ và bảo:
- Cháu ạ, dù có đi đến đâu, mỗi người vẫn mang thái độ của chính mình đối với cuộc sống đi theo. Chính thái độ của riêng mình, cộng với phản ứng của những người xung quanh với thái độ đó thì nơi mới đến có thể rất tồi tệ, hoặc rất tuyệt vời theo cảm giác của riêng họ mà thôi.

                                                                   Sưu tầm


Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

6 CÁCH KIỂM TRA SỨC KHỎE TRONG VÒNG 1 PHÚT TẠI NHÀ



Chỉ cần một cái thìa và trong vòng 1 phút, bạn có thể biết gan, thận và hệ hô hấp có vấn đề hay không.
1. Kiểm tra thị lực bằng cách nhìn qua khung cửa sổ
Thực hiện: Bạn hãy dùng tay che mắt phải và nhìn vào một khung cửa lớn trong 30 giây. Sau đó, lặp lại với mắt trái.

Chẩn đoán: Nếu thấy các đường khung cửa song song với nhau, điều đó có nghĩa mắt bạn hoàn toàn bình thường. Còn nếu hình ảnh các cạnh của khung cửa bị biến dạng, méo mó, lồi lõm, xin chia buồn bạn đã bị thoái hóa điểm vàng.
Điểm vàng hay hoàng điểm là bộ phận nằm ở vùng trung tâm của võng mạc giúp chúng ta nhận biết độ sắc nét, màu sắc và độ rõ của hình ảnh.
Bệnh thoái hóa điểm vàng ở giai đoạn cuối hầu như không thể điều trị được. Tuy nhiên bệnh thường tiến triển chậm, kéo dài trong một thời gian nên chúng ta có thể ngăn chặn bệnh bằng chế độ dinh dưỡng và điều trị kịp thời.
2. Kiểm tra hơi thở bằng thìa
Thực hiện: Để biết hơi thở của mình có vấn đề hay không, bạn hãy dùng cạnh thìa nhỏ để cạo vào lưỡi, càng gần họng càng tốt, lấy chất nhờn trên bề mặt lưỡi. Sau đó, bỏ chiếc thìa vào túi ni-lông kín rồi để dưới ánh đèn điện trong 1 phút.
Bước cuối cùng là ngửi và kiểm tra mùi của nó.

Chẩn đoán: Mỗi chiếc lưỡi khỏe mạnh thì gần như không có mảng bám trên lưỡi nhưng ngược lại mảng bám dày, có màu và mùi thì đó chính là những dấu hiệu cảnh báo về bệnh về hô hấp, gan, thận và ruột.
Nhưng nếu chất nhờn có mùi trái cây, bạn có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường. Nếu chất nhờn trên lưỡi dày, có màu vàng, mùi amoniac khó chịu, đó là dấu hiệu sớm của các vấn đề với thận, hệ tiêu hóa.
Một số nghiên cứu khẳng định 90% các trường hợp hơi thở có mùi mắc các bệnh răng miệng như viêm nướu, viêm amidan hoặc sâu răng.
3. Kiểm tra chức năng tuần hoàn bằng một chiếc đệm
Thực hiện: Muốn biết hệ thống tuần hoàn máu trong cơ thể có hoạt động có tốt hay không, bạn hãy thử nằm trên giường hoặc ghế sofa mềm, nâng 2 chân lên cao tạo thành góc 45 độ với giường/ghế, sau đó nhanh chóng vặn mình để 2 chân ép xuống đệm.
Giữ tư thế đó trong vòng 1 phút sau đó hạ chân xuống, đặt vuông góc với thành giường/ghế góc 90 độ.

Chẩn đoán: Nếu hai bàn chân nhợt nhạt và trở lại hồng hào sau vài phút, bạn có thể đã mắc bệnh nghẽn mạch máu hoặc có nguy cơ mắc bệnh tim.
Theo các chuyên gia, ở người bình thường, 2 chân sẽ trở nên hồng hào sau 10-30 giây. Nhưng người nghẽn động mạch nghiêm trọng, máu có thể cần vài phút để lưu thông trở lại. Những đối tượng này có nguy cơ đột quỵ hoặc đau tim nhiều hơn 30%.
4. Đo nồng độ axit dạ dày bằng bột baking soda
Thực hiện: Khi đang đói, bạn uống một thìa thuốc muối (bicarbonate soda).

Chẩn đoán: Chưa đầy 5 phút sau khi uống, nếu bạn bị ợ hơi, chứng tỏ đường tiêu hóa hoàn toàn tốt. Nguyên nhân ợ hơi do axit dạ dày tác dụng với thuốc muối sinh khí carbon dioxide.
Còn ngược lại, nồng độ axit dạ dày thấp có thể gây các vấn đề đường tiêu hóa như kém hấp thu chất dinh dưỡng, rối loạn tiêu hóa, ợ nóng.
Khi nồng độ axit dạ dày quá thấp, bạn nên tránh sử dụng các loại thuốc kháng axit, bởi chúng có thể khiến tình trạng tiêu hóa tệ hơn.
5. Kiểm tra độ minh mẫn bằng cách vẽ đồng hồ
Thực hiện: Hãy vẽ một chiếc đồng hồ trên giấy, nhớ điền đầy đủ các con số và chỉ tay vào góc 3h40′.

Chẩn đoán: Nếu gặp khó khăn trong việc vẽ hình tròn hoặc đánh số không đúng thứ tự, bạn có thể gặp vấn đề về suy giảm nhận thức nhẹ hoặc mất trí nhớ sớm.
Để được công nhận là người minh mẫn, bạn phải đạt đủ 4 chỉ tiêu sau: vẽ vòng tròn phải kín, đánh số đúng thứ tự, đánh đủ 12 số và chỉ tay đúng vào góc 3h40′.
Các nhà khoa học khẳng định thí nghiệm vẽ đồng hồ có thể chuẩn đoán các khả năng ghi nhớ, nhận thức, chức năng điều hành của não.
6. Kiểm tra độ dẻo dai bằng cách bắt chéo chân
Thực hiện: Đứng trước gương, vắt chéo 1 chân rồi ngồi xổm xuống, đứng lên mà không cần sự trợ giúp khác cũng như không được quỳ gối xuống đất.
Lưu ý những người mắc bệnh xương khớp không nên thử bài tập này vì nó có thể gây tổn thương khớp.

Chẩn đoán: Nếu tập được động tác này mà không cần hỗ trợ của nửa thân trên, bạn đang sở hữu cơ bắp và hệ thống xương khớp khá tốt.
Nghiên cứu trên tạp chí European Journal phát hiện rằng người trên 50 tuổi có thể thực hiện bài kiểm tra này dễ dàng thì sống thọ hơn gấp đôi.
                                                 (Theo Daily Mail/Trí thức trẻ)


CÔNG ƠN

                                              





                                                                                        CÔNG ƠN 

                                                                  Nén nhang thành kính trước thờ Ba,
                                                                  Thấm thoắt hai lăm đã chóng qua.
                                                                  Mấy bận phố xưa còn thổn thức,
                                                                  Bao mùa cảnh mới chẳng phôi pha.
                                                                  Ngậm ngùi dưỡng dục lòng đau buốt,
                                                                  Tưởng nhớ ân thâm dạ xót xa.
                                                                  Ơn lớn muôn đời con cháu hưởng,
                                                                  Nghìn thu đức sáng khó phai nhòa.

                                                                                                            Minh Đạo
     


Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

CHIỀU BUÔNG



                                                                                                    CHIỀU BUÔNG

                                                            Chiều buông dần hiện ánh trăng lên,
                                                            Loáng thoáng mây bay bóng nhẹ mềm.
                                                            Nước chảy rì rào mang sẫm tối,
                                                            Chim kêu rỉ rả rũ tàn đêm.
                                                            Thuyền câu sóng lướt dòng xuôi mãi,
                                                            Ngư phủ chèo khua cảnh lạnh thêm.
                                                            Tĩnh mịch không gian nghe gió thoảng,
                                                            Xa đưa văng vẳng tiếng chuông rền.

                                                                                                      Minh Đạo


17 CÁCH TÍCH ĐỨC KHÔNG TỐN MỘT ĐỒNG

                                                                                             (Ảnh: stevenduncanart.com)


                                                                                                                                                                   

Người xưa có câu: “Có đức mặc sức mà ăn”, ý muốn dạy chúng ta rằng làm gì thì cũng phải coi trọng đức, tích đức và đề cao tầm quan trọng của đức. Vậy làm thế nào để tích đức ngay cả khi không có điều kiện vật chất? Hãy cùng xem 17 cách tích đức không tốn một đồng mà vị lão hòa thượng dạy dưới đây để hành theo!

1. Tích đức từ lời nói
Lời nói cần phải thể hiện sự khoan dung độ lượng đối với người khác.
Lời nói thẳng: Có thể chuyển sang cách nói “vòng, nói giảm, nói tránh” một chút.
Lời nói lạnh như băng: Hãy hâm nóng lên một chút trước khi nói.
Lời nói phê bình người khác: Trước khi nói hãy chú ý cân nhắc đến lòng tự tôn của người nghe.
Một lời khen ngợi đúng lúc có giá trị ngàn vàng.

2. Tích đức từ đôi tay
Học cách ca ngợi, vỗ tay tán thưởng người khác.
Mỗi người đều cần tiếng vỗ tay của người khác bởi vì ủng hộ, khen ngợi người khác là điều cần có ở mỗi người.
Không biết vỗ tay, khen ngợi người khác thì đời người thực sự quá nhỏ hẹp.
Cho người khác tiếng vỗ tay kỳ thực là cho chính bản thân mình.

3. Tích đức từ giữ thể diện cho người khác
Ở một số tình huống việc “không nể mặt” là một thái độ vô lễ lớn nhất.
Người phương đông rất xem trọng thể diện vì vậy ở bất cả thời điểm nào cũng nên giành cho người khác một “lối thoát” để giữ thể diện.
Nhìn thấy rõ một người cũng đừng nên chỉ thẳng ra, hãy lựa lúc mà nói.
Hãy nhớ đừng bao giờ làm tổn thương thể diện của người khác bởi hậu quả của nó là khôn lường.
Trong một số tình huống, vạch trần người khác là một cái tội đẩy người ta đến đường cùng.

4. Tích đức từ việc tín nhiệm người khác
Người có tính đa nghi trời sinh thì khó có người bạn chân thành.
Được người khác tin tưởng, tín nhiệm là một loại hạnh phúc.
Người có bao nhiêu tín nhiệm thì sẽ có bấy nhiêu cơ hội thành công.
Người xưa nói: “Đã nghi ngờ người thì không kết giao, đã kết giao thì không nên nghi ngờ người.

5. Tích đức từ việc cho người khác sự thuận lợi
Cho người khác được lợi cũng chính là làm lợi cho mình.
Thời điểm người khác cần bạn nhất, hãy sẵn sàng cho họ một bờ vai để nương tựa.
Suy nghĩ cho người khác cũng chính là suy nghĩ cho bản thân mình.

6. Tích đức từ việc giữ lễ tiết
Người có lễ tiết đi khắp thiên hạ cũng khó có người trách mắng, không ưng ý.

7. Tích đức từ tính cách khiêm nhượng
Người xưa nói: Người kiêu căng ngạo mạn, thích thể hiện tài năng thì đi đâu cũng có kẻ địch.
Tránh khoe khoang tài năng của mình mọi lúc mọi nơi.
Buông bỏ kiêu căng, giảm bớt tự kỷ.
Không nên ở trước mặt người đang thất ý mà đàm luận về đắc ý của mình.
Làm người, trước là đừng khoa trương tùy tiện, sau đừng đắc ý, nên khiêm nhượng một chút.

8. Tích đức từ việc hiểu người khác
Mọi người, ai cũng mong muốn người khác hiểu và thừa nhận mình.
Hiểu người khác cũng chính là một cách đem lại lợi ích cho người khác.
Đổi vị trí để hiểu người khác.

9. Tích đức từ việc tôn trọng người khác
Đem lòng tự tôn của người khác đặt ở vị trí cao nhất.
Cố gắng để người khác cảm nhận thấy sự tôn nghiêm của bản thân mình.
Tôn trọng người yếu kém hơn mình càng là đáng quý.
Địa vị càng cao thì càng không thể khinh thường người khác.

10. Tích đức từ việc giúp đỡ người khác
Ở vào thời khắc quan trọng, ai mà không hy vọng có người trợ giúp mình?
“Vì người khác” sẽ luôn luôn chiến thắng “vì mình”.
Lòng tốt sẽ luôn luôn được người khác khắc sâu, nhớ kỹ.
Khi giúp đỡ người khác cũng phải tìm cách để đối phương vui cười mà tiếp nhận.

11. Tích đức từ việc thành thật với mọi người
Không thành thật sẽ khó tồn tại, người giả dối tất sẽ không có bạn chân thành.
Luôn lấy thành tín làm gốc, coi trọng thành tín trong mọi mối quan hệ.
Dùng thành tín thu phục người khác, sẽ dễ đạt được thành công.
Một người nếu như mất đi sự thành thật thì làm việc gì cũng khó.
Bất kể lý do gì cũng không thể giải thích được lý do sự giả dối của bản thân.

12. Tích đức từ việc biết cảm ơn người
Cảm ơn là một cách ngợi ca cuộc đời.
Trong cuộc sống, lời cảm ơn kịp thời sẽ khiến mọi người thân thiện với nhau hơn.
Cảm ơn đối thủ là một cách thể hiện của người có chí khí.

13. Tích đức từ lòng nhân ái của bản thân .
Mỗi người đều nên tu dưỡng lòng nhân ái trong mình. Bởi người có tấm lòng nhân ái luôn sống nhẹ nhàng mà lại dễ dàng nhận được sự hợp tác từ người khác.

14. Tích đức từ việc mỉm cười với người khác .
Không có ai cự tuyệt một nụ cười chân thành cả!
Mỉm cười là phương thức kết nối hữu hiệu giữa con người với con người.
Dùng nụ cười để ứng phó với sự “khiêu chiến” của đối thủ mới thực là cao nhân.

15. Tích đức từ lòng khoan dung
Không thể khoan dung người khác có thể là bởi vì lòng dạ của mình còn quá nhỏ hẹp !
Dùng khoan dung có thể cải biến một con người lầm lỗi.
Người có lòng khoan dung sẽ dễ dàng chiếm được lòng người khác.
Hãy học cách tha thứ khuyết điểm của người khác.
Đôi lúc, một quan hệ tốt đẹp là từ nhẫn mà sinh ra đấy!

16. Tích đức từ lòng lương thiện
Không có ai là không muốn làm bạn, làm hàng xóm hay hợp tác với người có tấm lòng lương thiện.
Người lương thiện có thể thu phục người khác. Chớ thấy việc thiện nhỏ mà không làm.

17. Tích đức từ sự biết lắng nghe
Người xưa có câu: “Nhìn nhiều, nghe nhiều và nói ít”. Người biết lắng nghe thường được lòng người khác bởi lắng nghe là một cách lấy lòng người khác tốt nhất.

                                                               Theo www.daikynguyenvn
__._,_.___


Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2016

CHUNG THUYỀN

                                                                     

                                                                                         CHUNG THUYỀN

                                                                        Bao đời cách trở lại tìm nhau,
                                                                        Cùng hội chung thuyền trước bể dâu.
                                                                        Hiểu được nhân duyên thôi hối tiếc,
                                                                        Nghe theo giáo pháp vượt lo âu.
                                                                        Phương Tây chẳng thối bền tâm tịnh.
                                                                        Hướng đạo không lay thắm nghĩa mầu.
                                                                        Bè báu kinh vàng nương kẻo lỡ,                                                                                                       Tròn tu phước tuệ nguyện qua cầu.

                                                                                                             Minh Đạo