Thứ Hai, 31 tháng 1, 2022

TRANH THƯ PHÁP MINH ĐẠO CHÚC MỪNG NĂM MỚI


 

BA CÂU CHUYỆN Ý NGHĨA ĐẦU NĂM

 


Không có cụm từ nào tai hại cho bằng ba chữ "Giết – thời – gian". 

Câu chuyện 1: THỜI GIAN

Một kỹ sư đã tính được rằng với một thanh sắt nặng 5kg, chúng ta có thể làm được một trong các việc sau đây:

Nếu làm đinh sẽ bán được 10 USD.

Nếu làm kim may sẽ bán được 300 USD.

Còn nếu dùng làm những cái lò xo đồng hồ sẽ đem lại 25.000 USD

Mỗi ngày đều cho chúng ta 24h bằng nhau, còn sử dụng những nguyên liệu đó như thế nào, dùng chúng để làm gì là tùy thuộc chúng ta. Thời gian là một trong những thứ hiếm hoi duy nhất mà khi đã mất rồi chúng ta không thể nào tìm lại được. Tiền bạc mất đi có thể tìm lại được. Ngay cả sức khỏe nếu mất đi cũng có khả năng phục hồi được. Nhưng thời gian sẽ không bao giờ quay bước trở lại.

Bài học: Không có cụm từ nào tai hại cho bằng ba chữ "Giết – thời – gian". Nhiều người tìm những thú vui, tìm những việc làm để chỉ mong giết thời gian. Thật ra chúng ta được ban cho thời gian để sử dụng chứ không phải để giết chúng.

 

Câu chuyện 2: MUỐN THÀNH CÔNG, HÃY BIẾN ĐIỀU ĐÓ TRỞ THÀNH LỰA CHỌN DUY NHẤT

Năm 210 trước Công Nguyên, tướng nước Sở là Hạng Võ đưa quân vượt sông Dương Tử để đánh đại quân Tần. Khi đêm xuống, quân Hạng Võ đóng trại nghỉ trên bờ sông. Khi thức dậy, họ hoảng hốt khi thấy thuyền của mình đều bốc cháy. Họ ráo riết truy lùng thủ phạm đã đốt thuyền, nhưng sau đó họ phát hiện ra chính Hạng Võ đã đốt toàn bộ thuyền bè và ông còn ra lệnh đập vỡ hết nồi niêu.

Hạng Võ giải thích với binh lính rằng khi không có nồi niêu, không có thuyền bè, họ sẽ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu tới cùng để giành chiến thắng hoặc bỏ mạng. Việc làm trên tạo ra một hiệu ứng tinh thần to lớn đối với binh lính của ông: họ giương cao giáo mác, cung tên, tấn công kịch liệt vào kẻ thù, giành chiến thắng năm trận liên tiếp và tiêu diệt gọn đại quân nhà Tần.

Bài học: Khi bạn đủ dũng cảm để đi đến trạng thái không còn đường lùi, bạn sẽ đủ dũng khí để thành công.

 

Câu chuyện thứ 3: CHỈ CÓ NGƯỜI NÀO DÁM ƯỚC MƠ MỚI CÓ THỂ BIẾN ƯỚC MƠ THÀNH HIỆN THỰC

Có một chàng trai năm 21 tuổi làm ăn thất bại, năm 22 tuổi tranh chức nghị viện thất bại, năm 24 tuổi việc làm ăn thất bại, năm 26 tuổi, người yêu qua đời, năm 27 tuổi, từng cảm thấy tuyệt vọng với cuộc sống. Năm 34 tuổi, cạnh tranh chức nghị viên lại thất bại, năm 36 tuổi, vẫn là cạnh tranh chức nghị viện thất bại, năm 45 tuổi vẫn thất bại, năm 47 tuổi ứng tuyển phó tổng thống không trúng cử, năm 49 tuổi, lại không trúng cử, năm 52 tuổi, trúng cử chức vị tổng thống Mỹ nhiệm kỳ 16.

Người đàn ông này chính là Lincoln, bởi vì ông ta tin tưởng vững chắc rằng chỉ là Thượng Đế đang lùi lại chứ không phải là cự tuyệt lời thỉnh cầu của ông. Cho nên, ông luôn luôn nỗ lực kiên trì hết mình và cuối cùng ông đã thành công.

Bài học: Có thể cho phép một người thất bại nhiều lần, thậm chí thất bại nhiều lần ở cùng một việc, nhưng không cho phép vì nhiều lần thất bại ở cùng một việc mà từ bỏ việc đó. Vì vậy, chỉ có người kiên trì với ước mơ của mình mới có cơ hội biến nó thành hiện thực.

 

Sưu tầm

 


Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2022

CHÂN DUNG TỰ HỌΑ – XÚC ĐỘNG MỘT CÂU CHUYỆN Ý NGHĨΑ VỀ TUỔI GIÀ

 


Đαng ɾửα chén Ьát, chuông ᵭiện thoại ɾéo inh tαi, liếc quα thấy hiện tên người gọi là cô em gái. Thôi, kệ ᵭi, xong việc gọi lại tám cho ᵭược lâu vì mỗi lần chị em nói chuyện thì ít nhất cũng nửα tiếng .

Hết hồi, chuông lại ᵭổ tiếρ dồn dậρ, nghĩ chắc chuyện chẳng lành, tôi chụρ vội ᵭể nghe. Đầu dây Ьên kiα cô em thút thít mà chả nói câu gì càng làm tôi ɾối tɾí vì giờ này cô em chắc chắn ᵭαng Ьên mẹ … hoαng mαng sợ tin dữ khi Ьà ᵭã ngót nghét tuổi 90.

Lát sαu cô em mới mở lời :

Em không chịu nổi mẹ nữα ɾồi, từ mαi em không xuống với mẹ nữα ᵭâu !

Xảy ɾα chuyện gì vậy ?

Mới vài Ьữα tɾước ᵭây mẹ kêu mất cái quần ( vải tole lαnh ᵭen, mαy lưng lửng, ống ɾộng thùng thình dành ᵭể các cụ già mặc cho tiện ), tìm cả ngày không thấy, tối em ᵭến ngủ cùng, mẹ Ьảo chỉ có mày với tαo thì sαo mà mất !!

Hôm quα, Ьạn củα con giαi Mẹ ᵭi công tác, tiện ghé thăm và Ьiếu mẹ một tɾiệu (5 tờ 200 ngàn ), mở ɾα cất vào, suốt ngày, ᵭếm ᵭi ᵭếm lại ɾồi giấu chỗ này, nhét chỗ kiα sợ αi thấy họ lấy mất ( mà khổ nỗi nhà có αi ngoài mẹ và cô em tới lui cơm nước ᵭâu ). Ấy thế mà cất ᵭâu kỹ quá, tìm mãi không thấy, tiếc củα mẹ lật hết giường chiếu, lôi hết Ьọc quần áo này ᵭến Ьọc khăn lαu khác … toát mồ hôi hột vẫn không ɾα. Vớ ᵭược con gái vừα Ьước vào sân, chưα kịρ dựng xe mẹ ᵭã lα toáng :

Tαo mất hết tiền ɾồi !

Mẹ lại cất ᵭâu quên ɾồi ᵭi tìm không thấy chứ αi lấy mà mất.

Tαo không cất ᵭâu hết, nhất ᵭịnh có ᵭứα lấy củα tαo !

Ai vào nhà mà lấy củα mẹ mà αi Ьiết mẹ có tiền mà lấy.

Tαo nói mày Ьiết ᵭể Ьụng thôi nhớ, thằng chồng mày sáng nαy xuống chữα cái vòi nước cho tαo, chỉ có nó lấy chứ còn αi vào ᵭây nữα. Nó lấy sạch củα tαo ɾồi …

Đến nước này chị Ьảo em xuống ᵭây làm gì nữα, từ mαi kệ mẹ, mẹ muốn làm gì thì làm cho em nhẹ cái ᵭầu.

Thấy vậy, tôi Ьảo em Ьình tĩnh, ᵭâu còn ᵭó, mẹ Ьị nhớ nhớ, quên quên αi mà chả Ьiết, suy nghĩ làm gì cho mệt.

Tɾong nhà, chị em hiểu ᵭược là một chuyện, làng xóm αi không Ьiết cứ nghĩ em lấy này nọ củα mẹ vì khi tỉnh táo mẹ vẫn nói chuyện vô tư nhất là Ьình luận tin tức thời sự …

( nhiều lúc hỏi mẹ lãng tαi nặng, nói ρhải ghé sát tαi và quát lớn mới nghe mà sαo tin tức thời sự gì cũng Ьiết … mẹ nói tỉnh ɾụi : tαo nhìn, ᵭọc hàng chữ chạy dưới ! )

Để cho em nguôi tý, tôi Ьảo thôi kệ ᵭi, nó nằm ᵭâu ᵭó Ьiết ᵭâu mαi mốt lục lọi ᵭồ ᵭạc mẹ lại thấy, không cần tìm.

Soi cαmeɾα về tôi thấy 2 mẹ con xổ tung ᵭồ ᵭạc, khuyα vẫn tìm chưα chịu ᵭi ngủ, tôi ᵭiện nói ngủ ᵭi kẻo mệt. Em Ьảo, ᵭêm nαy mẹ sẽ lục sục cả ᵭêm không ngủ ᵭâu vì tiếc tiền …

Khuyα, em ᵭiện Ьáo thấy ɾồi, mẹ gói kỹ tɾong một túi vải con ɾồi cất tɾong ống tαy áo lạnh củα tôi, cái áo to ᵭùng tôi gởi lại ở nhà ᵭể nếu về vào mùα ᵭông mặc ᵭỡ ρhải ᵭem ᵭi ᵭem lại khi SG không khi nào cần tới.

Tôi nói cô em mαi ᵭổi cho mẹ 5 tờ 10 ngàn hαy 50 ngàn màu từα tựα ᵭể mẹ có mất cũng ᵭỡ tiếc. Em không chịu kêu : Phải tội chết, hơn nữα mất mẹ vẫn cứ ᵭi tìm …

Nói tới nói lui chán, cuối cùng mẹ ᵭã ᵭồng ý cất vào một cái hộρ to, ᵭể tɾong tủ khóα lại, em giữ chìα khóα và vài ngày mở cho mẹ ᵭếm lại !!!

Cơm cαnh em nấu cho mẹ ᵭể ᵭó khi nào mẹ ăn thì hâm lại, em thấρ thoáng chạy ᵭi chạy về mà có ( n ) lý do ᵭể dở khóc, dở cười với mẹ.

Tìm người ρhụ giúρ mẹ mà ᵭã 5 người ɾα ᵭi không tɾụ ᵭược vì thực ɾα mẹ vẫn tự lo ᵭược tất cả, αi làm việc gì cũng không vừα ý, cứ ” nhảy ” vào làm ɾồi tỏ thái ᵭộ ” ᵭá thúng ᵭụng niα ” thậm chí ” ᵭuổi ” không cho ở cùng nữα vì lý do chả có việc gì, ngày 2 Ьữα cơm và quét nhà quét sân mà tháng mất mấy tɾiệu Ьạc nên mẹ xót, lý do cơ Ьản nữα là sợ người tα … ăn tɾộm . Con lớn, con Ьé càng ɾα công o Ьế, ᵭộng viên thậm chí ” nịnh nọt ” người giúρ việc Ьαo nhiêu thì mẹ càng tỏ ɾα cương quyết ρhản ᵭối Ьấy nhiêu. Điều thαy ᵭổi này khác hoàn toàn tâm tính mẹ khi còn tɾẻ tɾong ᵭối nhân xử thế mà cô Ьác tɾong làng thường Ьảo : Các cháu không cần học αi, cứ học chính mẹ các cháu là ᵭược ɾồi. Cuối cùng thì con cái ρhải chiều mà chỉ khổ cô em vất vả hơn.

Con muα ᵭồ ăn thức uống chất ᵭầy Ьàn, ᵭầy tủ toàn kêu ăn nó ρhí ᵭi ( tiếc tiền ), ngày ngày chỉ cơm ɾαu với chút ϮhịϮ cá gọi là ( 2 lạng ăn cả tuần )… Một ᵭiều lạ là tuổi mẹ xấρ xỉ 90 mà khi làm xét nghiệm, các chỉ số ᵭều tốt, con cái có vắt chân lên cổ theo cũng chả ᵭược ngoại tɾừ tαi lãng ( từ khi còn tɾẻ ) và chợt nhớ chợt quên 2 năm nαy …

Cuộc ᵭời mẹ vốn vất vả, mất chα từ nhỏ, chồng hy sinh khi mẹ ở tuổi ngoại 30, một mình gánh tɾên vαi Ьà mẹ già và 4 ᵭứα con thơ tɾải quα Ьαo dông tố cuộc ᵭời nên tằn tiện, chắt chiu là ρhải. Con cái Ьiếu tiền cất kỹ, chưα ᵭủ chục thì kêu con ứng ᵭủ gửi tiết kiệm cho chẵn chục, cuốn sổ ᵭến giờ này với con số ᵭáng nể mà vẫn dành dụm chả dám ăn tiêu …

Sắm ᵭược 9 chỉ vàng, 8 ᵭứα cháu nội ngoại khi lấy vợ, lấy chồng cho ᵭều mỗi ᵭứα 1 chỉ, ɾiêng thằng cháu ᵭích tôn ᵭược thêm 1 chỉ. Ngày cháu nội về nhà chồng, Ьà nội ᵭại diện nhà gái ρhát Ьiểu ɾõ ɾàng, ɾành mạch không thừα một câu chữ …

Tháng ngày dịch hoành hành, xem ti vi thấy dòng người ᵭổ về quê ùn ùn, mẹ nói cô em fαcetime xem nó có ρhải ᵭi ” tản cư ” không. Thấy tôi, mẹ Ьảo : Nếu ρhải ᵭi thì về ᵭây với mẹ nhα, ᵭừng ᵭi ᵭâu cả !!! Ôi, lòng mẹ …

An ủi, ᵭộng viên cô em ɾằng chiều mẹ, ᵭừng ᵭể ý những ᵭiều mẹ nói làm gì vì tới ᵭây mình cũng sẽ già và cũng ” tɾái chứng tɾái nết ” vậy thôi. Cô em nói em sẽ không khó tính thế … Ьiết nói sαo Ьây giờ. Mới ngoại lục tuần mà tôi ᵭây ᵭã nhớ nhớ quên quên chờ sαo cái tuổi tám, chín mươi cơ chứ. Tαy cầm cái kính mà ᵭi tìm mỏi mặt không Ьiết ᵭể ở ᵭâu. Định ᵭi lấy thứ gì ᵭó, ᵭi một lát chả nhớ ᵭịnh ᵭi lấy gì ᵭành quαy lại chỗ ᵭứng tɾước ᵭó, ᵭịnh hình lại một lúc mới nhớ ɾα mình ᵭαng ᵭịnh làm gì, cần gì … ᵭi tiếρ. Mới Ьữα quα ᵭây thôi, nấu cơm tính giá xào mướρ, cαnh ɾαu mùng tơi, chả Ьiết ᵭαng mơ mộng gì, cho luôn mướρ vào cùng mùng tơi, ᵭến khi xào giá, thấy tɾỏng tɾơ, sực nhớ ᵭến mướρ, ngó quα lại … thì ɾα ᵭã nằm tɾọn tɾong nồi cαnh. Mαy mà cαnh mướρ mùng tơi … cũng hợρ !

Quần áo cứ thích mặc ᵭồ cũ cho nó ” nhẹ ” Cũng ɾất thích ᵭếm tiền nhα.

Mẹ Ьảo : mày uống ρhải Ϯhυốc LÚ củα tαo ɾồi con ạ.

Có lẽ nào ???

Bức chân dung tương lαi củα tôi ᵭαng hiền hiện quα chính hình ảnh mẹ củα tôi ᵭây ư ?

Nguồn: ncctv.net

NGHIỆP LÀ GÌ?


 


Một hôm, Đức Phật đang ngồi cùng các môn đồ thì bỗng có 1 người hỏi Ngài rằng, "Nghiệp là gì?".

Đức Phật trả lời: "Để ta kể cho các ngươi một câu chuyện.

Một vị vua đang cưỡi voi đi thăm thú vương quốc của mình. Đột nhiên ông ta dừng lại trước một cửa hàng ở trong chợ và nói với cận thần của mình: "Không biết tại sao, nhưng ta muốn treo cổ chủ cửa hàng này".

Người cận thần bị sốc. Nhưng trước khi ông ta có thể hỏi rõ lý do tại sao thì nhà vua đã đi tiếp.

Hôm sau, người cận thần này tới cửa hàng hôm trước, ăn mặc như một người dân địa phương để tìm gặp chủ cửa hàng.

Ông ta gợi chuyện rồi hỏi xem tình hình buôn bán của cửa hàng ra sao. Chủ cửa hàng là một thương nhân buôn bán gỗ đàn hương, trả lời một cách buồn bã rằng anh ta hầu như chẳng có khách hàng nào.

Người ta cứ đến cửa hàng, ngửi mùi gỗ đàn hương rồi lại bỏ đi. Thậm chí họ còn khen ngợi chất lượng của gỗ đàn hương, nhưng hiếm khi mua thứ gì. Hy vọng duy nhất của anh ta là việc nhà vua sớm qua đời.

Có như thế thì người ta mới có nhu cầu mua thật nhiều gỗ đàn hương để phục vụ cho các công đoạn tang lễ. Và vì là người bán gỗ đàn hương duy nhất ở đây nên hẳn cái chết của nhà vua sẽ mang lại cơ hội làm giàu rất lớn cho anh ta.

Đến lúc này, vị quan cận thần mới hiểu lý do tại sao nhà vua dừng lại trước cửa hàng của ông ta và bày tỏ ý muốn giết người chủ cửa hàng. Có lẽ, ý nghĩ tiêu cực của người chủ cửa hàng, bằng 1 cách siêu nhiên nào đó, đã tác động tới nhà vua, và rồi, khiến nhà vua cũng lại có ý nghĩ tiêu cực với anh ta như vậy.

Vị quan cận thần vốn là một người có trí tuệ thâm sâu, đã ngẫm nghĩ một hồi rồi mới đưa ra quyết định. Ông không nói cho người chủ cửa hàng biết mình là ai, cũng không tiết lộ ý muốn của nhà vua. Ngược lại, ông chỉ nói rằng mình muốn mua một ít gỗ đàn hương.

Nghe thấy vậy, người chủ cửa hàng vô cùng vui mừng. Anh ta gói ghém món hàng rồi giao cho vị quan cận thần.

Khi trở về cung điện, vị quan cận thần đi thẳng đến chỗ của nhà vua và nói rằng người thương nhân có một món quà cho bệ hạ. Nhà vua hết sức ngạc nhiên. Khi mở gói quà, nhà vua đã thấy vô cùng thích thú và ấn tượng trước màu vàng tinh tế của miếng gỗ và hương thơm kỳ diệu tuyệt vời của nó.

Đang trong tâm trạng vui vẻ, nhà vua ra lệnh thưởng cho người thương nhân vài đồng tiền vàng. Trong thâm tâm, ông thầm tự trách mình rằng đã có ý nghĩ xấu khi muốn giết anh ta.

Còn khi người bán hàng nhận được những đồng tiền vàng do nhà vua thưởng cho, anh ta cũng hết sức sửng sốt. Anh ta bắt đầu nhận ra nhà vua là một đấng quân vương hào phóng, tốt bụng và đã cứu anh ta thoát khỏi cảnh phá sản.

Anh ta cũng rất hối hận khi đã trót có ý nghĩ độc ác là mong cho nhà vua băng hà sớm chỉ để có thể bán được nhiều gỗ đàn hương."

"Vậy Nghiệp là gì?", Đức Phật hỏi lại các môn đồ sau khi kết thúc câu chuyện.

Nhiều người đã đưa ra các câu trả lời khác nhau, rằng đó là lời nói, là hành động, là cảm xúc của chúng ta.

Nhưng Đức Phật đã lắc đầu và nói rằng, "Suy nghĩ của các ngươi chính là Nghiệp đó".

(Sưu tầm)

 


Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2022

5 LOẠI THỰC PHẨM TUYỆT ĐỐI KHÔNG NÊN HÂM NÓNG LẠI ĐẾN LẦN THỨ 2, THÀ BỎ ĐI CÒN HƠN TỰ ĐỔ THUỐC ĐỘC VÀO NGƯỜI

 



Kỳ nghỉ Tết Nguyên đán được trông đợi nhất năm đã sắp đến. Ngoài những lo toan đi đâu, làm gì chơi Tết trong thời điểm “sống chung với dịch” thì an toàn thực phẩm cũng được rất nhiều người quan tâm.

Tết là dịp gia đình nào cũng mua sắm đa dạng các loại thực phẩm, nấu nướng “mâm cao cỗ đầy”. Cũng chính vì vậy mà việc quá nhiều món ăn, xử lý thức ăn thừa khiến không ít người đau đầu.

Đương nhiên, chúng ta có thể bảo quản bằng tủ lạnh để tránh lãng phí. Nhưng các chuyên gia nhắc nhở không nên để quá lâu và có 1 số loại chỉ nên nấu vừa đủ, thừa thì bỏ đi chứ không hâm lại để ăn. Bởi vì khi đó chúng bị biến chất, chẳng khác nào tự đổ thuốc độc vào người.

1. Thịt gà và trứng gà

Không chỉ trong mâm cơm, mâm cúng ngày Tết, thịt gà và trứng gà là loại thực phẩm quen thuộc với mọi bữa cơm gia đình. Nhưng không phải ai cũng biết rằng chúng sẽ gây hại cho sức khỏe nếu được hâm nóng lại sau khi nấu.

Bởi vì thịt, trứng gà và các loại gia cầm khác rất dễ nhiễm vi khuẩn salmonella. Nếu bạn hâm nóng lại, nhất là với lò vi sóng thì khả năng nhiệt sẽ không thể xâm nhập vào toàn bộ thịt gà từ trong ra ngoài. Lý do là khi đun nóng chúng ta đều sợ mất hương vị nên chỉ hâm vừa phải.

Lúc này, nếu thịt gà bị nhiễm vi khuẩn salmonella mà không được đun nóng đủ sẽ không thể tiêu diệt được hết vi khuẩn và khi ăn sẽ dẫn tới ngộ độc. Hơn nữa, thịt gà có mật độ protein cao hơn thịt đỏ nên khi được hâm nóng, protein bị phân hủy và có thể gây khó chịu cho dạ dày, hệ tiêu hóa. Trứng luộc cũng có thể gây cháy, nổ khi hâm bằng lò vi sóng.

Khi cất thịt hoặc trứng gà nấu chín trong tủ lạnh, nên duy trì nhiệt độ 4 độ C trở xuống và chỉ sử dụng tối đa trong 3 ngày. Chỉ nên hâm lại 1 lần duy nhất và đảm bảo nhiệt độ trên 73 độ C để bảo vệ sức khỏe gia đình.

2. Nấm

rất nhiều dinh dưỡng, vitamin lại đa dạng cách chế biến nên rất phổ biến vào các dịp lễ, Tết. Tuy nhiên, khi nấu nấm, dù là loại nấm gì cũng nên ước lượng cho phù hợp khẩu phần ăn.

3. Hải sản

Hải sản là thực phẩm được nhiều người thích ăn, nhất là khi điều kiện sống ngày càng được cải thiện và gia đình nào cũng có thể mua được. Hải sản giàu vitamin, khoáng chất và protein, nhưng không thích hợp để hâm nóng.

Nếu để lâu trong tủ lạnh quá 3 ngày, các chuyên gia khuyến cáo không nên ăn. Bởi vì hải sản để lâu sẽ sinh ra một lượng lớn chất đạm phân hủy, có hại cho sức khỏe gan thận của cơ thể con người. Lúc này, hâm nóng càng làm chúng biến chất, có thể gây ngộ độc. Nên tốt nhất là chỉ mua vừa đủ để luôn tươi ngon, nấu và ăn 1 lần duy nhất, không để thừa.

4. Bông cải xanh và cần tây

Bông cải xanh và cần tây có chứa nhiều vitamin tan trong nước như vitamin C. Vì vậy, một số giá trị dinh dưỡng khi nấu chín đã bị mất đi. Theo nhiều nghiên cứu, bông cải xanh chứa 132 mg vitamin C mỗi khẩu phần.

Chưa hết, 2 loại rau xanh này cũng bị mất folate khi hâm nóng. Chất này giúp cơ thể hình thành các tế bào hồng cầu khỏe mạnh và có thể làm giảm nguy cơ dị tật ống thần kinh ở thai nhi. Folate cũng rất nhạy cảm với nhiệt và có thể bị phá hủy khi hâm nóng, tạo thành chất độc cho cơ thể.

5. Khoai tây

Tết cổ truyền ở nhiều nước Châu Á khó mà thiếu được các món có khoai tây. Tuy nhiên, cần phải nhớ rằng khi bị hâm lại lần thứ 2, toàn bộ dưỡng chất trong nó sẽ biến mất và thay vào đó là chất độc hại cho sức khỏe con người.

Nếu khoai tây được bảo quản ở nhiệt độ phòng, đặc biệt là khi được bọc trong giấy bạc, chúng có khả năng tạo ra độc tố botulinum. Ngay cả khi bạn dùng lò vi sóng cũng không thể tiệt trùng nên chúng phải được bảo quản trong tủ lạnh. Nhưng khoai tây còn rất dễ bị nhiễm khuẩn khi bảo quản trong tủ lạnh quá 48 giờ. An toàn nhất là đừng tiếc rẻ mà bỏ đi nếu không ăn hét.

Nguồn và ảnh: Aboluowang, Eat This, Sunday More

(Theo Pháp luật và Bạn đọc)

MÌ VÀ TRỨNG

 


Một buổi sáng, người cha làm hai bát mì. Một bát có trứng ở trên, một bát không có. Ông hỏi con trai muốn ăn bát nào?


Cậu con trai chỉ vào bát có trứng nói:
- Con muốn ăn bát này ạ.
- Nhường cho bố đi.
- Không, bát mì này là của con
- Không nhường thật à? Ông bố dò hỏi.
- Con không nhường! - Cậu bé kiên quyết trả lời rồi đắc ý với quyết định của mình.

Ông bố lặng lẽ nhìn con ăn xong bát mì thì mới bắt đầu ăn bát của mình. Đến những sợi mì cuối cùng, người con nhìn thấy rõ ràng trong bát của cha có hai quả trứng.
Lúc này, ông bố chỉ hai quả trứng trong bát mì, dạy con rằng:
- Con phải ghi nhớ điều này, những gì mắt con nhìn thấy có thể chưa đủ, thậm chí không đúng. Nếu con muốn chiếm phần lợi về mình, con sẽ không nhận được những cái lợi lớn hơn.
---
Và ngày hôm sau, người cha lại làm hai bát mì trứng, một bát trên có trứng và bát không có trứng. Người cha hỏi:
- Con ăn bát nào?
Rút kinh nghiệm từ lần trước, cậu con trai ngay lập tức chọn bát mì không có trứng. Thật ngạc nhiên, khi cậu bé ăn hết bát mì vẫn không có quả trứng nào. Trong khi đó, bát mì của người cha không những có quả trứng ở trên mà còn một quả nữa ở dưới đáy.
Ông chỉ vào bát mì của mình và nói:
- Không phải lúc nào cũng dựa vào kinh nghiệm được đâu con trai à. Đôi khi cuộc sống sẽ lừa dối con, tạt gáo nước lạnh vào con khiến con phải chịu thiệt thòi. Con không được quá khó chịu hay buồn bã. Hãy xem đó là một bài học.
---
Một thời gian sau, người cha lại nấu hai bát mì như những lần trước và hỏi con trai chọn bát nào. Lần này, cậu con trai muốn cha chọn trước.
Ông bố chọn bát mì có trứng và ăn ngon lành. Cậu con đón lấy bát mì không trứng mà ăn, thần thái lần này bình tĩnh.
Ăn một lúc cậu chợt phát hiện trong bát của mình có 2 quả trứng. Người cha mỉm cười nói với cậu con trai:
Con thấy không, khi con nghĩ tốt cho người khác, những điều tốt đẹp sẽ đến với con. Khi con không màng đến lợi ích riêng của bản thân, cuộc đời sẽ không để con phải chịu thiệt.

Nguồn: truyenngan.com


Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2022

CHỈ KHÁC NHAU Ở GÓC NHÌN

 


Những câu chuyện cười hay về góc nhìn

1. Một phu nhân nhà quyền quý nọ sở hữu một chiếc bình hoa cổ rất đẹp. Bà ta thích nó đến nỗi muốn sơn lại phòng mình cho giống màu chiếc bình hoa. Thế nhưng dù bà ta đã thuê về rất nhiều thợ sơn nổi tiếng thì vẫn không ai trong số họ có thể chế ra màu sơn giống hệt màu bình. Giữa lúc ấy, có một người đến xin gặp phu nhân kia và tự tin nói rằng mình có thể sơn lại phòng đúng như bà ta muốn. Kết quả là anh ta thực sự đã tạo ra được màu sơn y hệt màu của chiếc bình, khiến cho vị phu nhân vô cùng vui sướng và quyết định trọng thưởng hậu hĩnh. Lúc anh ta về nhà, cậu con trai tò mò hỏi chuyện:
- Bố làm thế nào mà tài thế?
- Có gì đâu. – Anh ta thản nhiên đáp. – Bố sơn lại luôn cả chiếc bình.

2. Hai người bước vào nhà hàng dùng bữa tối. Đang lúc họ định gọi món thì người phục vụ nhắc khéo: “Thưa quý khách, nhà hàng chúng tôi chỉ phục vụ với mức thanh toán từ hai triệu đồng trở lên thôi ạ”. Nghe xong, một trong hai người liền nói: “Được! Thế ở đây một đĩa đậu phụ giá bao nhiêu?”. “Dạ, 30 nghìn đồng, thưa quý khách”. “Được, thế cho 70 đĩa đậu phụ ra đây”. Nhân viên phục vụ ghi xong liền đi mất. Một lúc sau, quản lý nhà hàng đi tới, cười xuề xòa nói với hai vị khách nọ: “Thưa quý khách, quý khách cứ thoải mái gọi món đi ạ. Bao nhiêu tiền cũng được, không có giới hạn tối thiểu tối đa gì hết!”

 

3. Ngày nọ, có một nhà bác học ngồi thuyền ngắm cảnh. Nhà bác học hỏi anh phu chèo thuyền: “Này anh phu, anh được học kiến thức về sinh vật học không?”. Anh phu đáp: “Tôi không”. “Thế là anh phí mất ¼ cuộc đời rồi” – Nhà bác học nói. Một lúc sau, ông ta lại hỏi: “Anh có hiểu triết học không?”. “Tôi không”. “Thế thì anh lại phí mất ¼ cuộc đời nữa rồi”. Được một lúc, nhà bác học lại hỏi: “Thế anh có tìm hiểu khoa học không?”. Anh phu vẫn trả lời: “Tôi không”. Đúng lúc này đột nhiên trời đổ mưa to, phong ba bão táp nổi lên, nhưng con sóng dữ dằn đập vào mạn thuyền. Anh phu quay lại hỏi nhà bác học: “Ông có biết bơi không?”. “Tôi không” – nhà bác học đáp. “Thế thì ông sắp mất cả cuộc đời rồi đấy”.

 

4. Một bệnh nhân mặt mày ảo não đến gặp bác sĩ, nói: “Dạo này trong xóm tôi mới xuất hiện một con chó hoang, cứ đến đêm là sủa inh cả lên, không cho ai ngủ. Tôi sắp phát điên lên rồi!” Bác sĩ nghe xong liền kê ngay cho bệnh nhân đơn thuốc ngủ. Khoảng một tuần sau, người đó lại đến khám, lần này trông còn tiều tụy hơn lần trước, hai mắt thâm quầng như gấu trúc. Bác sĩ sốt sắng hỏi: “Anh sao thế? Thuốc ngủ không có tác dụng à?”. Bệnh nhân mệt mỏi trả lời: “Mấy đêm nay, đêm nào tôi cũng thức rình bắt con chó đó để cho nó uống thuốc, nhưng nó chạy nhanh quá, tôi đuổi mãi không kịp”.

 

Nguồn: truyenngan.com

 

 


8 LẦN NÓI DỐI TRONG CUỘC ĐỜI MẸ – XÚC ĐỘNG CÂU CHUYỆN Ý NGHĨΑ KHÔNG CỦΑ RIÊNG ΑI

                                                        Hình pixabay

Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: các con mới ra đời, cần nhiều khoản chi tiêu, nào có đầy đặn gì.

Thuở nhỏ, gia đình cậu rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi cơm đủ ăn, mẹ lấy cơm ở trong chén mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh đi, mẹ không đói! - Lần nói dối đầu tiên của Mẹ.

Khi cậu lớn dần lên, người mẹ tảo tần tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô mò thêm ít cua, ốc về cho con. Món canh cua đồng thật ngon. Khi các con xì xụp ăn, mẹ ngồi một bên rệu rã với chút rau khoai luộc. Khi cậu đưa bát để xin thêm ít cơm, mẹ húp nốt những mạnh cặn canh cuối cùng. Cậu xót xa, liền lấy chén canh đổ vào bát mẹ. Mẹ không ăn, lại chan trả về bát cậu. Mẹ bảo: mẹ không thích ăn cua, chỉ vì không muốn cơm mới bị lẫn với chỗ canh thừa - Lần thứ hai Mẹ nói dối!

Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xã nhận vỏ hộp diêm về nhà ngồi cặm cụi mà dán vào mỗi tối. Một buổi tối đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc, thấy mẹ vẫn còng lưng dán vỏ bao diêm bên cạnh chiếc đèn dầu nhợt nhạt. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa mà. Mẹ chỉ cười: Con cứ ngủ đi, mẹ bị mất ngủ nên không buồn ngủ - Mẹ lần thứ ba nói dối !

Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, cả đêm trước hì hụi nấu trõ xôi Đỗ, để sáng dậy con ăn như chúng bạn vẫn kháo nhau. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc, mẹ mong ngóng từng khắc phía ngoài phòng thi. Tiếng chuông hết giờ đổ vang. Mẹ dang rộng cánh tay ôm đứa con trai bé nhỏ, trong tay mẹ là bình trà pha sẵn mẹ đã ướp hoa từ độ tuần trước. Nhìn thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa bình trà nhỏ bằng thủy tinh nhỏ trong suốt, một trong những thứ tài sản quý giá nhất trong nhà, mời mẹ uống. Mẹ bảo: Mẹ đợi con, vừa được bác đứng cạnh mời uống rồi, con uống đi, mẹ không khát - Lần thứ tư Mẹ nói dối !

Sau khi Cha lâm bệnh qua đời, mẹ vừa làm mẹ vừa làm cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá, tần tảo ngày này qua tháng khác. Có chú Lý ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngõ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều tìm cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đình cậu bé tội nghiệp. Con người gắn bó trước lâu rồi cũng sinh cái tình, huống chi mẹ cảm động trước tình cảm chân thành, chất phác của chú Lý lắm. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, để có người san sẻ. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn vậy, kiên quyết ko đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ thì mẹ bảo: các con còn bé, nhỡ phải chịu điều tiếng gì, mà tôi cũng coi chu Lý như là anh em trong nhà cả thôi - Mẹ nói dối lần thứ năm !

Sau khi anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ, nhưng một thân một mình, cũng có tuổi, mẹ mắt đã kém, chân tay cũng còn dẻo dai như trước, việc cũng dần ít đi. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: các con mới ra đời, cần nhiều khoản chi tiêu, nào có đầy đặn gì. Mà mẹ bây giờ tháng đi chợ cũng có thiếu gì tiền cả. Cứ cầm lấy - Lần thứ sáu mẹ nói dối !

Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty chuyên về nghiên cứu. Khi đã có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng. Nhưng không hiểu mẹ nghe đâu, rằng công việc của con trai cần sự tập trung cao, chẳng có nhiều thời gian, mà thủ tục mọi thứ sang Mỹ rất tốn kém, phức tạp. Mẹ nghe vậy, nhất quyết từ chối: tao sống ở đây nó quen rồi, tao không đi đâu cả. Dù đêm đêm mẹ ở một mình, mắt mẹ mờ đi vì thương nhớ đứa con trai bé nhỏ của mình đã xa cách bao lâu -

Mẹ lại một lần nữa nói dối !

Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ đã già và yếu lắmi. Nhìn mẹ bị bệnh tật dày vò đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn vì thương xót mẹ. Mẹ mở mắt, cố gượng thều thào bảo cậu: Con đừng lo, mẹ chẳng đau chút nào đâu con...

Và đây là lần nói dối cuối cùng của mẹ.

 

Nguồn: truyenngan.com.vn

 


Thứ Năm, 27 tháng 1, 2022

ỬNG ÁNH HỒNG (Thơ xướng hoạ)

 


Xướng:
 
ỬNG ÁNH HỒNG
 
Trời đất tàn đông ửng ánh hồng 
Nhâm dần năm mới  nguyện chung lòng 
Trên đồi hoa trổ hương thơm nức 
Ven suối bướm vờn cảnh sắc - không 
Nhàn hạ thi nhân tìm tứ lạ 
Thanh tao mặc khách ngắm rừng -sông 
Hồn thiêng Tiên tổ luôn còn mãi 
Xuân đến - dân an - quốc thái đồng
 
Chùa Lầu, 25-01-2022
TT. Thích Như Giải (cảm đề)
 
Họa:
 
Xuân Sang 
 
Xuân sang nắng ấm đượm hương nồng 
Năm mới Nhâm Dần Xuân sắc trong
Trí tuệ vun bồi nhân đức tích
Từ bi ban trải nghĩa ân trồng 
Nguồn thiền tỏa sáng an non nước 
Ánh đạo ngời soi tịnh núi sông 
Phật pháp xương minh tâm đức sáng 
Nhân sinh an lạc ánh dương hồng…!
 
Tu Viện An Lạc, California, 1:00 am, 25-01-2022
Trúc Nguyên-Thích Chúc Hiền ( Kính họa)
 
XUÂN YÊN BÌNH
 
Trần gian rạng rỡ nét xuân hồng
Cảnh vật bình yên thoả tấm lòng
Dịu mát mai khoe vui cõi lặng
Thơm lừng nõn hé đẹp trời không
Mây ngàn chiếu cả bên dòng nước
Giai điệu hoà cùng trước ngã sông
Rõ thật linh huyền đang trải khắp
Đừng phân, chẳng biệt vốn chung đồng.
 
28/01/2022
PT. Minh Đạo (Kính hoạ)