THU VỀ
Mây chiều tháng bảy lập lờ trôi,
Góc nhỏ đêm về vẫn lặng côi…
Quạnh quẽ Người xa niềm khó đổi,
Trầm tư dạ não cảnh hoang bồi.
Quê nghèo mấy thuở thầm bao nỗi,
Gạo hẫm nhiêu lần khổ khúc nôi.
Mãi hỏi chưa đền… xua thế vội!
Khi nào đáp trọn! … cả đời tôi…
NỖI NÀO VƠI
Thu về nhớ Mẹ chẳng hề vơi,
Lấy đức thầm gieo giữa cảnh đời.
Cũng khó sai lầm ham mối lợi,
Dẫu vẫn nghèo, chùn xót khổ ơi?
Trách nhiệm gia nương nên sống bởi,
TRƯA HÈ
Thương Người gánh đậu giữa hè trưa!
Lận đận truân chuyên nói chẳng vừa.
Còn mang kiếp nợ lấy đau lừa.
Bình thường cuộc sống không niềm vữa,
Giã biệt đời nầy qui Phật cửa,
XA NGƯỜI
Xa Người mãi mãi cháu con trông!
Đông buồn ruộng rẫy tấm lưng cong.
Tiêu điều bốn vách nhà đang hổng,
Mùa Vu lan (2023)
Minh Đạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét