Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019

CŨNG ĐẾN XUÂN (Thơ xướng họa)



CŨNG ĐẾN XUÂN (Từ láy 4 âm tiết) (Xướng)
VỘI VỘI VÀNG VÀNG cũng đến xuân,
ĐONG ĐƯA ĐONG ĐẨY cảnh xoay vần.
Ì À Ì ẠCH cầu vừa đủ,
TRẦM TRẬT TRẦM TRẦY ước mãi tân.
Đời DỞ DỞ ƯƠNG ƯƠNG chuộng nghĩa,
Kiếp NGƠ NGƠ NGẨN NGẨN tìm ân.
LOANH QUANH LUẨN QUẨN chờ ngày mới,
Thế thái, CƯỜI CƯỜI NÓI NÓI chân.
15/2/2019
Minh Quang

Tuyên Phan ĐÓN NGÀY XUÂN (Từ láy 4 âm tiết)
(Bài hoa)
VUNG VA VUNG VÍT đón ngày xuân
THỦNG THỈNH THÙNG THÌNH cứ lướt vần
VẤT VƯỞNG VẤT VA mây tía cựu
VI VU VI VÚT gió thanh tân
MƠ MÀNG MỘNG MỊ say tình ái
NGỚ NGẨN NGU NGƠ quý nghĩa nhân
LÓNG NGÓNG LÓNG NGA vui tuổi mới
NU NA NU NỐNG trọng tâm chân.
15/02/2019
Tuyên Phan

Viên Minh CHỜ XUÂN (Từ láy 4 âm tiết)
RẦM RẦM RỘ RỘ đón nàng xuân,
Vạn sự NHẤP NHA NHẤP NHỔM vần…
Dạ LỦ KHỦ LÙ KHÙ mãi nhọc!
Tâm DỒN DỒN DẬP DẬP nào tân!
LƠ THƠ LẨN THẨN sao tìm tuệ!
VỘI VỘI VÀNG VÀNG lại kiếm ân!
Chớ THỦ THỈ THÙ THÌ cái mệt!
TRẬM TRẦY TRẬM TRẬT chỉ tình chân.
15/2/2019
Viên Minh (Kính họa)

Đình Diệm HTM
LƯU LUYẾN XUÂN
Vui vui vẻ vẻ giữa ngày xuân
Rượu rượu trà trà cứ chuyển vần
Bết bát bết ba mong mãi đủ
Lom ngom lỏm ngỏm ước hoài tân
Mừng nhau ríu rít râm ran nghĩa
Chúc tết thung thăng thủng thẳng ân
Tẩn mẩn tần mần ba bữa hết
Lưu la lưu luyến nói lời chân
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm
15.02.2019

CŨNG ĐẾN XUÂN (Thơ xướng họa)



CŨNG ĐẾN XUÂN (Từ láy 4 âm tiết)
VỘI VỘI VÀNG VÀNG cũng đến xuân,
ĐONG ĐƯA ĐONG ĐẨY cảnh xoay vần.
Ì À Ì ẠCH cầu vừa đủ,
TRẦM TRẬT TRẦM TRẦY ước mãi tân.
Đời DỞ DỞ ƯƠNG ƯƠNG chuộng nghĩa,
Kiếp NGƠ NGƠ NGẨN NGẨN tìm ân.
LOANH QUANH LUẨN QUẨN chờ ngày mới,
Thế thái, CƯỜI CƯỜI NÓI NÓI chân.
15/2/2019
Minh Quang

Tuyên Phan ĐÓN NGÀY XUÂN (Từ láy 4 âm tiết)
(Bài hoa)
VUNG VA VUNG VÍT đón ngày xuân
THỦNG THỈNH THÙNG THÌNH cứ lướt vần
VẤT VƯỞNG VẤT VA mây tía cựu
VI VU VI VÚT gió thanh tân
MƠ MÀNG MỘNG MỊ say tình ái
NGỚ NGẨN NGU NGƠ quý nghĩa nhân
LÓNG NGÓNG LÓNG NGA vui tuổi mới
NU NA NU NỐNG trọng tâm chân.
15/02/2019
Tuyên Phan

Viên Minh CHỜ XUÂN (Từ láy 4 âm tiết)
RẦM RẦM RỘ RỘ đón nàng xuân,
Vạn sự NHẤP NHA NHẤP NHỔM vần…
Dạ LỦ KHỦ LÙ KHÙ mãi nhọc!
Tâm DỒN DỒN DẬP DẬP nào tân!
LƠ THƠ LẨN THẨN sao tìm tuệ!
VỘI VỘI VÀNG VÀNG lại kiếm ân!
Chớ THỦ THỈ THÙ THÌ cái mệt!
TRẬM TRẦY TRẬM TRẬT chỉ tình chân.
15/2/2019
Viên Minh (Kính họa)

Đình Diệm HTM
LƯU LUYẾN XUÂN
Vui vui vẻ vẻ giữa ngày xuân
Rượu rượu trà trà cứ chuyển vần
Bết bát bết ba mong mãi đủ
Lom ngom lỏm ngỏm ước hoài tân
Mừng nhau ríu rít râm ran nghĩa
Chúc tết thung thăng thủng thẳng ân
Tẩn mẩn tần mần ba bữa hết
Lưu la lưu luyến nói lời chân
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm
15.02.2019

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019

VỊ THIỀN SƯ ĐÃ TU THÀNH LA HÁN, VÌ SAO VẪN NGỒI TÙ OAN 12 NĂM?


                                                              Tu đến quả vị La Hán, vì sao vẫn chịu oan ngồi tù?

Người tu đến quả vị La Hán có đầy đủ các loại thần thông, có thể cưỡi mây về gió, xuyên việt không gian, lại có quỷ, Thần, Trời, Đất bảo hộ. Ly Việt cũng là một vị La Hán như thế, nhưng tại sao lại phải ngồi tù oan suốt 12 năm?

Thời cổ đại, giữa Trung Quốc và Ấn Độ có một tiểu quốc gọi là nước Kế Tân (Kaśmīra). Kế Tân có một vị La Hán tên là Ly Việt, ông thường ngồi tọa thiền trong núi sâu.

Một hôm, Ly Việt ra ngoài nhặt rễ cỏ vỏ cây để nấu nước nhuộm lại bộ y phục của mình. Khi ông dùng cành cây để lật bộ y phục bách nạp trong nồi thì một việc kỳ lạ đã xảy ra: Nước nhuộm vốn đen như mực trong nồi lại biến thành màu đỏ hồng như máu, bộ y phục bách nạp đang nhuộm cũng biến thành da bò, còn những rễ cỏ vỏ cây thì biến thành từng tảng từng tảng thịt bò, ngay cả chiếc bình bát bên cạnh cũng biến thành cái đầu bò. Càng ly kỳ hơn là mùi thơm của thịt bò cứ từng đợt từng đợt bốc lên…
Ly Việt vẫn chưa hết kinh ngạc thì từ dưới núi một nông phu xông tới. Nhìn thấy thịt bò và da bò trong nồi, ông ta nổi giận hét lên: “Người xuất gia này, ông thật to gan, dám phạm giới sát, giết con bò cày ruộng của ta”.
Thì ra người nông phu đang dắt bò ra đồng ăn cỏ, chỉ một lát mà không thấy bò đâu. Ông lần theo dấu chân bò đi tìm, và mùi thơm của nồi thịt bò đã dẫn ông đến đây.
Người và tang vật đều có đầy đủ cả, Ly Việt không biết giải thích thế nào. Ông bị người nông phu dẫn đến gặp quốc vương. Tuy Ly Việt lúc này đã tu được quả vị La Hán, nhưng vẫn bị quốc vương phán xử tội oan, phải ngồi tù 12 năm.
Ly Việt có rất nhiều đệ tử, trong đó có 500 đệ tử đã đắc được quả vị La Hán. Bao nhiêu năm nay, họ một mực đi tìm tung tích sư phụ mà chưa thấy. Khi thời hạn 12 năm tù sắp hết, một đệ tử của Ly Việt thông qua thiên nhãn mà nhìn thấy sư phụ đang bị giam trong ngục.
Vị đệ tử vội vàng xin quốc vương xem xét: “Sư phụ tôi bị ngài giam trong ngục, có tội gì?”.
Quốc vương thất kinh, vội vàng sai người đi xem.
Đến nhà giam, sứ giả về bẩm báo quốc vương: “Trong ngục không thấy có sư phụ Ly Việt”.
Các đệ tử thỉnh cầu quốc vương phóng thích tất cả những người xuất gia trong ngục ra, thế là quốc vương ban lệnh đặc xá.
Lúc này, trong ngục có một giám ngục sắc mặt tiều tụy đang dọn dẹp phân trong nhà xí, ông là người nuôi và dọn phân ngựa cho nhà ngục đã 12 năm rồi.
Nghe được lệnh đặc xá, râu tóc vốn rất dài của ông đột nhiên trong chớp mắt rụng hết, một chiếc áo cà sa cũng tự động xuất hiện trên người ông. Ông nhảy vọt lên thiên không, thân thể phát ra ánh sáng hào quang, ung dung thị hiện ra 18 loại thần thông biến hóa. Thì ra ông chính là sư phụ của 500 vị La Hán – tôn giả Ly Việt.
Quốc vương thấy vậy kinh ngạc tán thán không thôi, phủ phục xuống đất xin tôn giả tiếp nhận sự sám hối của ông, vì đã giam tôn giả oan uổng 12 năm.
Quốc vương hỏi tôn giả: “Ngài thần thông quảng đại, tại sao vẫn ở trong ngục chịu tội khổ?”.
Tôn giả Ly Việt từ không trung hạ xuống rồi nói đầu đuôi ngọn ngành:
“Trong một kiếp luân hồi trước đây, tôi cũng đã từng bị mất một con bò. Tìm theo tông tích bò, tôi đến một quả núi trong rừng sâu, thấy một người độc tọa thiền định. Thế là tôi hoài nghi người này ăn trộm bò, mắng chửi ông ta một ngày một đêm”.
“Người bị tôi mắng chửi là một vị Bích Chi Phật. Vì tội phỉ báng Phật, tôi đã phải luân hồi qua các đạo địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, đã chịu vô số tội mà vẫn chưa thể trả hết nợ nghiệp. Đời này tuy chứng ngộ quả vị La Hán, nhưng vẫn khó thoát khỏi vận mệnh bị người ta phỉ báng. Đây chính là nguyên nhân tôi bị oan ngồi tù đó”.
Người đời không hiểu rõ nhân quả mới có oan oán tương báo. Kinh Phật đã giảng: Bôi nhọ phỉ báng chửi rủa người tu luyện sẽ phải ‘hiện thế hiện báo’ (báo ứng ngay trong đời), mắc các chứng bệnh ác tính bạch tạng, động kinh v.v…
Phật Thích Ca Mâu Ni cũng giảng: “Pháp vô định Pháp”. Ly Việt tuy đã tu đến quả vị La Hán nhưng cũng chỉ là tự độ, không thể độ nhân. Nếu ông phát nguyện phổ độ chúng sinh, vậy thì Phật Pháp vô biên cũng có thể giúp ông thiện giải oan duyên, và ông đã không cần phải chịu oan như thế. Ly Việt đã chịu khổ 12 năm trong tù để rồi quảng truyền Phật Pháp, uy đức đắc được cũng đủ tiêu trừ những nợ nghiệp khác, người nông phu và quốc vương cũng không vì phỉ báng Phật mà tạo tội nghiệp vô biên, đó là đại thiện.
Theo ĐKN

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

ĐỪNG NGHĨ MÌNH CAO QUÝ MÀ LÊN MẶT, CẢM GIÁC THÂN PHẬN LÀ ĐIỀU TỐI KỴ NHẤT KHI LÀM NGƯỜI

                                                                      



Ai ai trong xã hội đều có vị trí của riêng mình, có người thuộc tầng lớp thượng lưu, địa vị xã hội cao; có người thuộc tầng lớp trung lưu, địa vị xã hội bình thường; có người thuộc tầng lớp hạ lưu. Tuy nhiên, đừng bao giờ nghĩ mình cao quý mà khinh thường người khác, đó chính là điều tối kỵ khi làm người.

Người sở hữu chút tài năng, có thành tựu và địa vị xã hội, thường dễ dàng tự coi bản thân mình thanh cao, coi thường người khác. Nhưng “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”, đừng nên so sánh sở trường của bản thân với sở đoản của đối phương, người thực sự có trình độ tu dưỡng là phải biết khiêm tốn, không khoe mẽ tài năng.

Ba câu chuyện dưới đây muốn nói với chúng ta rằng, đừng nghĩ mình cao quý mà khinh thường người khác, điều tối kị nhất khi làm người, là có cảm giác thân phận

1. Sơn Đông một núi, một sông, một Thánh nhân

Vào những năm Càn Long đời nhà Thanh, vùng Đông Bình Sơn Đông có một vị tiến sĩ tên là Lưu Công Quán, ông từng đến làm quan ở phương Nam.
Tục ngữ có câu: “Tú tài phương Nam, tướng phương Bắc, đất vàng Tây An chôn cất hoàng đế”. Đất Tây An nhiều lăng mộ, là nơi chôn cất của nhiều vị hoàng đế; người phương Bắc cường tráng cao lớn, nhiều tướng lĩnh dẫn quân đi đánh trận.
Vào thời kì nhà Minh Thanh, phong cảnh vùng Giang Nam mỹ lệ, kinh tế phát triển vượt trội so với phương Bắc, đồng thời văn hóa phồn thịnh, nhiều người có học thức trúng cử trong các kì thi. Cứ như vậy, các nhân sĩ miền Nam không tránh khỏi việc tự cho mình hơn người, thường chê cười người phương Bắc.
Lưu Công Quán vừa đến Giang Nam, các nhân sĩ Giang Nam đã dán một dòng câu đối lên cửa phủ quan của ông: “Giang Nam ngàn núi, ngàn sông, ngàn tài tử”. Lưu Công Quán nhìn thấy vậy, ung dung viết lại vế đối: “Sơn Đông một núi, một sông, một Thánh nhân”.
Nhân sĩ Giang Nam nhìn thấy vậy, nhất thời cảm thấy như bị “điện giật”, há miệng mắc quai. Núi chỉ Thái Sơn, sông chỉ Hoàng Hà, Thánh nhân chỉ Khổng Tử. Tất cả những điều này người phương Nam không thể so sánh được.
Gia Cát Lượng nói: “Đừng nghĩ mình cao quý mà khinh thường người khác”. Điều đáng quý đối với một con người, không phải là sự cao quý về thân phận, mà là ở việc người đó luôn luôn đối đãi khiêm nhường với người khác, còn những người tự cho mình là cao quý, không xứng đáng được tôn trọng.
Có một số người thường chú trọng đến cảm nghĩ về thân phận, hay tìm kiếm thời cơ hợp lý, để thể hiện thân phận và địa vị khác biệt của mình, từ đó có được cảm giác tự cho mình hơn người, đồng thời cũng phản ánh sự tự ti từ trong nội tâm.

2. Trong giao tiếp giữa người với người có ba mức thái độ: bề trên, kẻ dưới, ngang hàng

Sau khi vua Macedonia là Alexander đại đế chinh phục Hi Lạp, ông đến Corinth và đặc biệt đến thăm nhà triết học gia Diogenes.

Diogenes đang nheo mắt nằm phơi nắng giữa quảng trường, ăn mặc quần áo rách rưới nhưng lại vô cùng thỏa mãn, vui vẻ. Tuy trước mặt là sự hiện diện của Alexander đại đế, nhưng Diogenes cũng không buồn mở mắt.
Là một nhà quân sự quyền thế hiển hách, Alexander – một người quá để tâm đến cảm nhận về thân phận, lớn tiếng nói: “Diogenes thân mến, ngươi cần ta giúp ngươi làm gì không?”.
Diogenes mở mắt, cau mày trả lời: “Mong ngài tránh ra, ngài đã chắn mất ánh mặt trời của ta rồi”. Alexander ngẩn người một lúc, cảm thấy vô cùng khâm phục, cuối cùng nói rằng: “Nếu như ta không phải Alexander, ta nhất định sẽ làm Diogenes!”.
Trong giao tiếp giữa người với người có ba mức thái độ: bề trên, kẻ dưới, ngang hàng. Kẻ ngông cuồng, đứng trên cao dùng uy quyền làm nhục người khác, lấn át đối phương; kẻ yếu, sợ hãi phủ phục vái lạy, khinh miệt bản thân; kẻ hiền hòa, không khinh miệt không chống cự, tôn trọng đối phương, tôn trọng chính mình.
Khi đối mặt với người mạnh hơn mình, không tự ti nao núng; khi đối mặt với người yếu hơn mình, đối xử bình đẳng với họ. Người quá chú trọng đến cảm giác về thân phận, luôn luôn đem theo hai bộ mặt: Đối đãi với người mạnh hơn, địa vị cao hơn mình bằng một bộ mặt; còn đối đãi với người yếu hơn, địa vị thấp hơn mình lại là một bộ mặt khác.

3. Đừng nghĩ mình cao quý mà khinh thường người khác

Đại học sĩ Kỷ Hiểu Lam từng đi núi Ngũ Đài du ngoạn, khi đi vào trong chùa, phương trượng nhìn ông một lượt, thấy dáng vẻ của ông bình thường bèn nói: “Ngồi”, sau đó kêu một tiếng “Trà”, ám chỉ lấy nước trà bình thường để tiếp đón.
Khi biết tin khách đến từ kinh thành, phương trượng bèn cung kính đứng dậy, lập tức dẫn Kỷ Hiểu Lam vào trong nội đường, cung kính nói, “Mời ngồi”, “Kính trà”.
Sau một hồi trò chuyện, khi biết rằng người đến chùa là lễ bộ thượng thư Kỷ Hiểu Lam, sắc mặt của phương trượng tối sầm, khiêm tốn dẫn Kỷ Hiểu Lam vào trong thiền phòng, cười ngại ngùng và nói: “Mời thượng tọa”, “Kính hương trà”.
Trước khi Kỷ Hiểu Lam đi, phương trượng cầm giấy bút, một mực muốn mời Kỷ Hiểu Lam lưu lại thư pháp, để thiền viện nở mày nở mặt.
Kỷ Hiểu Lam múa bút để lại một câu đối: “Ngồi, mời ngồi, mời thượng tọa; trà, kính trà, kính hương trà”. Phương trượng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Làm người hãy nhớ, đừng vì thân phận cao quý mà khinh miệt người khác. Đời người chuyện gì cũng có thể xảy ra, nhưng tất cả người dũng cảm giành được chiến thắng cuối cùng, đều mang một trí tuệ và khí chất khiêm tốn độ lượng.
Tiếp xúc với người khiêm tốn độ lượng, bạn sẽ không cảm thấy xấu hổ, bầu không khí lúc nào cũng thoải mái dễ chịu. Đó là một loại sức mạnh, cũng là một sức hút nhân cách hiếm có.
Một người thực sự hiểu biết, họ sẽ biết rõ hơn bất kỳ ai rằng, tôn trọng người khác thực ra là nghiêm túc với bản thân, tôn trọng người khác chính là tôn trọng chính mình.
Tuệ Tâm, theo SOH


Thứ Ba, 12 tháng 2, 2019

XUÂN VIẾNG CHÙA (Thơ xướng họa)



XUÂN VIẾNG CHÙA
( Vận hồi đầu )
Mơ làn tiết mới quyện ngàn mơ,
Chờ đến chùa thiêng khách ngóng chờ.
Ánh đạo yên bình thêm tuệ ánh,
Tơ lòng lắng dịu bớt tình tơ.
Lý thông ứng biện mau hòa lý,
Bờ giác nguyền trau sớm cập bờ.
Cúi lạy cầu may thà chớ cúi,
Ngờ kinh giáo pháp, khổ vì ngờ.
13/2/2019
Viên Minh

Minh Quang VIẾNG CẢNH CHÙA
( Vận hồi đầu )
Mơ viếng cảnh chùa lại được mơ,
Chờ mong tĩnh lặng vẫn luôn chờ.
Ánh huyền đạo cả soi niềm ánh,
Tơ lắng tâm bình xóa nỗi tơ.
Lý sự uyên thâm bền vạn lý,
Bờ duyên rạng rỡ đẹp muôn bờ.
Cúi xin lợi lộc thôi đừng cúi,
Ngờ vực lòng tin mãi mệt ngờ.
13/2/2019
Minh Quang (Cẩn họa)

Như Huyễn Trần NIỀM MƠ
( Vận hồi đầu )
Mơ tìm lạc cảnh vẫn hoài mơ,
Chờ mãi niềm mong cứ gắng chờ.
Phước quả xoay vần hay chuyện phước,
Tơ hồng nối nhịp chỉ đời tơ.
Chốn về sanh tử còn tai chốn,
Bờ đến thường chơn rõ pháp bờ,
Thấy được trầm luân mà sợ thấy.
Ngờ nhân kết nghiệp đúng nên ngờ.
13/2/2019
Như Huyễn Trần (cẩn họa)


MƠ ĐẾN CHÙA
( Vận hồi đầu )
Mơ đến chùa xưa ngắm chốn mơ
Chờ thăm cổ tự viếng nơi chờ
Đạo soi tịnh dạ nương nghe đạo
Tơ lắng tình an tựa lắng tơ
Lý tỏ tùy duyên hay sự lý
Bờ tường đối cảnh biết tâm bờ
Lạy xin được cứu thôi đừng lạy
Ngờ pháp nghi kinh mãi khổ ngờ.
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm
14.02.2019

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2019

TÂM TƯ XUÂN (Thơ xướng họa)



ĐÓN TẾT (Bài họa)
(Vần trắc)
Tiết đổi hương tràn thơm đón tết,
Muôn nơi rộn rã còn chi mệt.
Âm thầm trước ngõ đóa mai khai,
Rạng rỡ trong nhà câu đối kết.
Ước cả trau tình nghĩa chẳng lơi,
Mong sao trọn nỗi niềm không chết.
Xuân trần khách chủ thắm như hoa,
Cũ mới qua về đâu cách biệt…
11/2/2019
Minh Quang

Viên Minh Kính họa VUI TẾT (Vần trắc)
Trong nhà rộn rã vui ăn tết
Ngóng mãi người thân chờ nhớ mệt
Cảnh trổ hương nồng thấm nghĩa đan
Duyên tràn nắng nhẹ lay tình kết
Dầu chưa phúc đến có buồn ghê?
Hổng chớ xuân về hay nản chết?
Cuộc sống ngày lên bớt chữ than
Hòa cùng thế thái nào phân biệt…
11/2/2019
Viên Minh

Duc Au 11/2 TÂM TƯ XUÂN Bài họa : phúc lũy.
Đón Kỷ Hợi mừng nhau chúc tết
Chờ người từng phút nghe chừng mệt
Giữ tình ngắm cội mai vàng khai
Gìn nghĩa dõi mây trời trắng kết
Lộc nỏ đáo về tâm não nề
Tài không đoái tới trí đành liệt
Chối từ liệu đắng trần bò lê
Nhân quả khứ lai … chờ giẫy chết !!!

11/2
Đình DiệmTÂM TƯ XUÂN (Bài xướng)
(VẦN TRẮC)
Kỷ hợi về rồi ta đón tết
Lo chi lắm việc cho thân mệt
An nhiên ngắm nắng tỏa vàng khai
Tự tại nhìn mây đan tím kết
Sự sống nhân quần mãi đến đi
Hiên đời vạn chúng hoài sinh chết
Giàu sang phú quý ấy vô thường
Nhắm mắt xuôi tay rồi dặm biệt
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm
03.02.2019

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2019

CÕI HƯƠNG (Thơ xướng họa)



CÕI HƯƠNG
Lối nhỏ qui dần niệm cõi hương… (*)
Ngày qua lặng ngắm những cung đường…
Nào rên khổ cực nơi trần thế,
Dẫu nhận thờ ơ cảnh hí trường!
Mộng dỗ tình ngây hòa chẳng đắm,
Vai kề trí tỉnh rõ cùng vươn.
Say nhiều pháp hỷ môi cười rạng,
Vạn nẻo vần xoay vốn đã thường… (**)
1/2019
Viên Minh
----------------------
(**) Phật tánh phi thường phi vô thường, chấp thường là thường kiến ngoại đạo, chấp vô thường là đoạn kiến ngoại đạo.
(*) Sugandha-kuta (S) Hương Tích cõi

Phúc Điền Kính họa: ĐƯỜNG LÊN CỔ TỰ
Mây vờn cổ tự quyện làn hương,
Lữ khách thành tâm chẳng ngại đường.
Rứt bỏ bao niềm nơi phố thị,
Dần quên những bậc chốn quan trường.
Già lam tĩnh lặng xa tình đắm,
Cửa Phật yên bình thấu kệ vươn.
Tuệ nhật soi tìm nương pháp hỷ,
Còn đâu cõi thế, bảo vô thường?...
10/2/2019
Phúc Điền

Đình Diệm HTM
DẠ LUÔN THƯỜNG
Lòng yên lặng đốt nén tâm hương
Phật pháp gieo duyên mở thiện đường
Vạn mối quy về nơi khổ đế
Ngàn cung hướng đến chốn đau trường
Bằng lòng ứng cảnh tâm nào đắm
Tùy thuận hòa duyên ý nỏ vương
Hỷ xả nương đời không phóng dật
Từ bi vô lượng dạ luôn thường
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm

10.02.2019
Như Huyễn Trần BỞI LẼ TÂM MÊ
Yên bình cõi Phật nguyện làn hương!
Bởi lẽ tâm mê khó tiếp đường,
Sợ lỡ duyên trần tìm cốc tĩnh,
Lờ buông sự thế ngại đêm trường!
Vì còn vọng động nên sầu đắm,
Chẳng bớt thôi ràng lại khổ vươn.
Phước báu bao đời tùy thiện nghiệp,
Nhân gian vốn ngẫm chuyện vô thường!...

Thanh Nguyen Cẩn họa: LỄ PHẬT ĐẦU XUÂN.
Lòng thành với một nén tâm hương,
Tỉnh lặng chấp tay giữa niệm đường.
Nặng bước phiêu bồng nơi cõi trọc,
An nhiên tỉnh tại chốn thư trường.
Bao năm gió bụi lòng thao thức,
Một kiếp phù du nợ vấn vương.
Buông xả cho lòng xa bến tục,
Mây trôi, sóng dạt, kiếp vô thường...

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2019

ĂN CÁ TỐT HƠN HAY ĂN THỊT TỐT HƠN: ĐÂY LÀ CÂU TRẢ LỜI RẤT THÚ VỊ CỦA CHUYÊN GIA HÀNG ĐẦU

Ăn cá tốt hơn hay ăn thịt tốt hơn: Đây là câu trả lời rất thú vị của chuyên gia hàng đầu

Cá và thịt là hai thực phẩm thường có hiện trong mỗi bữa ăn của gia đình bạn. Một câu hỏi được rất nhiều người thắc mắc ăn cá hay thịt sẽ tốt, câu trả lời có có trong bài viết này.

Một ví dụ nhỏ so sánh giữa cá và thịt
Khi đặt câu hỏi ăn thịt hay ăn cá sẽ tốt hơn TS. Từ Ngữ, Tổng thư ký Hội Dinh Dưỡng Việt Nam đã cung cấp cho chúng tôi một ví dụ nhỏ để hiểu rõ hơn về bản chất của thịt và cá.
Theo đó TS Từ Ngữ đã lấy một lượng nhỏ thịt và cá để ra ngoài trời phơi và nếu quan sát sẽ thấy được sự khác nhau của thịt và cá. Khi mang hai thực phẩm này ra phơi ngoài trời cá sẽ nhanh ươn (hỏng) hơn thịt .
Lý giải về điều này TS Từ Ngữ phân tích: "Cá có cấu trúc lỏng lẻo hơn so với thịt vì vậy nó cũng nhanh hỏng hơn so với thịt khi phơi ngoài trời.
Do có cấu trúc lỏng lẻo cũng giúp cho cá khi ăn vào cơ thể sẽ dễ dàng hấp thu hơn so với thịt rất nhiều. Đây cũng là lý do vì sao người tiêu hóa kém khi ăn cá sẽ thường bị tiêu chảy".
Ăn cá tốt hơn hay ăn thịt tốt hơn: Đây là câu trả lời rất thú vị của chuyên gia hàng đầu  - Ảnh 1.
Ăn cá tốt hơn so với ăn thịt.
Các chất đạm trong cá có các acid amin cần thiết như: lysin, tirozin, tryptophan, systin, methionin cao hơn thịt và dễ tiêu hóa, dễ hấp thu hơn so với thịt.
Ngoài ra, Phosphatid có trong cá còn tham gia tích cực vào quá trình chuyển hóa mỡ, ngăn ngừa tích lũy cholesterol, thúc đẩy quá trình bài xuất cholesterol ra khỏi cơ thể.
Trong thịt cá có nhiều vitamin quan trọng như vitamin A, vitamin D, Vitamin nhóm B (B1, B2, B12)… và một số vi chất đồng, coban, kẽm, i-ốt.Trong cá còn có chất DHA đóng vai trò quan trọng trong quá trình sinh trưởng của tế bào não và hệ thần kinh.
Có chất béo tốt cho tim mạch và sức khỏe
"Vấn đề thứ hai, trong cá lượng lipit (chất béo) cao hơn trong thịt.Tuy nhiên, chất béo của cá chủ yếu là các acid béo không no. Trong đó, chất béo của cá có nhiều omega 3,6,9. Đây là chất béo  tốt cho các hoạt động của cơ thể trong đó có tim mạch", TS. Từ Ngữ nói.
Ngoài các axit béo không no cá còn có nhiều chất sinh học quan trọng như: phosphatid, serebrorid, sterid... tham gia vào quá trình chuyển hóa tế bào, nhất là tính thấm của màng tế bào.
Khác với cá thịt là thực phẩm nhiều năng lượng, protein. Một số loại thịt đỏ (thịt bò, thịt thú rừng, thịt lợn…) có chứa nhiều sắt tốt cho người thiếu máu. Tuy nhiên, quá trình chuyển hóa, thịt sinh ra các sản phẩm trung gian gây độc cho cơ thể như đặc biệt trong thịt mỡ chứa nhiều acid béo no.
TS. Từ Ngữ khuyến cáo: "Nên khuyến kích cho trẻ ăn cá là hợp lý cần lưu ý tránh để bị hóc xương. Với người trẻ thường thích ăn thịt bò, thịt lợn ba chỉ tuy nhiên vẫn cần phải ăn cá để có omega trong cơ thể.Nên tăng cường ăn cá, nên ăn 2-3 bữa cá mỗi tuần, thỉnh thoảng ăn cá nhỏ kho nhừ cả xương".
Thường xuyên ăn cá sẽ làm giảm nguy cơ mắc bệnh Alzheimer. Bên cạnh đó, cá cũng được cho là loại thực phẩm ngăn ngừa ung thư thận và các bệnh sinh ra bởi những thiếu hụt các chất dinh dưỡng của cơ thể.
theo Trí Thức Trẻ