Có những câu chuyện tuy chỉ vọn vẻn mấy chữ nhưng lại có
thể chứa đựng đạo lý sâu xa. Thế nên trong cuộc sống này, đôi khi lời ít ý
nhiều, quan trọng ở sự cảm thụ của người nghe.
Câu chuyện thứ nhất
Ngày xưa, một cặp
vợ chồng nọ đã phải đi gặp Thần Chết.
Vị Thần Chết nói: “Hai
người các ngươi chỉ có thể sống một người, các người hãy oẳn tù tì, người thua
thì phải chết”.
Hai lần oẳn tù tì trước
đó cả hai vợ chồng đều ra giống nhau; đến lần thứ ba, người chồng lại thua…Thần
Chết thở dài nói: “Vốn dĩ chiếu theo lệ của ta, nếu như các ngươi ba lượt
đều ra giống nhau, ta sẽ thả các ngươi ra, không muốn phải dùng đến lần thứ tư
để phân thắng bại”.
Nghe xong, người vợ ôm
chằm lấy người chồng tấm tức mà rằng: “Đã nói là 3 lần đều cùng nhau ra
búa, tại sao lần thứ ba tôi ra cái kéo thì anh lại ra bao.”
Thực tế, đây chính là
nhân tâm, là sự ích kỷ và ngốc ngếch của bộ phận một nhóm người, tính toán
với người khác cuối cùng thành ra tính toán với chính mình. Khi người ngu
ngốc muốn thua, kỳ thực anh ta đã thắng rồi. Cho nên, nếu lúc nào cũng lương
thiện…thì bạn đã là người thắng cuộc! Làm người hãy luôn giữ trong tâm sự phúc
hậu, lương thiện vậy.
Câu chuyện thứ hai
Một người lính bị quân
địch tập kích, phải chạy trốn vào hang núi.
Khi quân địch đuổi theo
sát sau lưng, anh ta đành trốn trong hang, thầm cầu nguyện kẻ địch không thể
phát hiện ra mình. Đột nhiên, cánh tay anh ta cảm thấy nhồn nhột ớn lạnh, quay
lại nhìn thì phát hiện ra một con nhện, anh ta định bóp chết nó nhưng đột nhiên
sinh lòng thương cảm nên thả nó ra.
Không ngờ, nhện bò đến
cửa hang dệt một mạng lưới mới. Quân địch đuổi tới hang núi thì thấy một mạng
nhện còn nguyên lành, đoán rằng không có ai trong hang nên kéo nhau bỏ đi.
Thế nên, nhiều khi, đối
xử tử tế người khác đồng thời cũng là đang giúp chính mình.
Câu chuyện thứ ba
Một hành giả hỏi lão hòa
thượng: “Trước khi đắc Đạo, ngài làm gì? 〞
Lão hòa thượng: “Đốn
củi, gánh nước, nấu cơm”.
Hành giả hỏi: “Vậy
đắc Đạo rồi thì sao?”
Lão hòa thượng: “Đốn
củi, gánh nước, nấu cơm”.
Hành giả lại hỏi: “Vậy
thế thì có gì khác với lúc chưa đắc Đạo?”
Lão hòa thượng: “Trước
khi đắc đạo, khi đốn củi thì lo lắng đến gánh nước, lúc gánh nước lại nghĩ
chuyện nấu cơm; đắc Đạo rồi, đốn củi thì cứ đốn củi, gánh nước thì là gánh
nước, nấu cơm thì cứ nấu cơm”.
Đại Đạo chí giản chí dị,
tâm giản dị chính là Đạo.
Câu chuyện thứ tư
Một người đàn ông ôm
chính đứa con khoảng 10 kg của chính mình thì sẽ không thấy mệt, vì đó là điều
anh ta ưa thích; nhưng cũng người đàn ông này mà bảo anh ta ôm một hòn đã nặng
10 kg, anh ta chắc chắn sẽ kiên trì không được bao lâu.
Phàm một người không
thích làm việc nào đó, thì dù anh ta có tài hoa hơn người, cũng không cách nào
phát huy; còn một người một khi thích làm việc gì đó, thì anh ta sẽ phát huy
hết năng lực của mình, làm cho cả anh cũng phải chấn động. Vì thế, một người
không có thành tích gì, không nhất định là anh ta không có năng lực, rất có thể
là vì không ưa thích mà thôi.
Câu chuyện thứ năm
Trong Thế Chiến II, một
gia đình Do Thái bị bức hại, người con trai cả và trai út chia nhau ra đi tìm
người giúp đỡ.
Người con trai cả đi tìm
người từng giúp đỡ mình, người con trai út cậy đến những người bản thân
từng được anh ta giúp đỡ. Kết quả là người con trai cả được cứu, người con trai
út thì bị bán đứng.
Người yêu thương bạn sẽ
một mực nguyện vì bạn mà phó xuất rất nhiều; người bạn yêu thương không nhất
định sẽ nguyện ý vì bạn mà phó xuất. Trong cuộc sống này, những ai thật sự
trung thành đối với bạn đều là những người yêu thương bạn, từng ban cho bạn ân
huệ.
Câu chuyện thứ sáu
Quạ đen bay đến hướng
đông, gặp được bồ câu. Cả hai đều đứng trên một gốc cây nghỉ ngơi, bồ câu thấy
quạ đen bay rất vất vả, mới quan tâm hỏi han: “Anh muốn đi đâu vậy?”
Quạ đen căm giận đáp: “Kỳ
thực ta không muốn rời đi, nhưng người dân nơi này đều ghét bỏ tiếng kêu không
hay của ta”.
Bồ câu mới tốt bụng nói:
“Đừng phí sức, nếu như anh không thay đổi được tiếng kêu của mình, thì dù
bay đến đâu, anh cũng đều sẽ không được hoan nghênh đâu“.
Làm việc cũng thế, thay
đổi mục tiêu không bằng thay đổi phương thức; thay đổi hoàn cảnh không bằng
thay đổi chính mình.
Câu chuyện thứ bảy
Một con lừa vô ý rơi vào
giếng cạn, mọi người nghĩ cách cứu nó nhưng không ai thành công; họ liền quyết
định chôn luôn con lừa. Con lừa đau xót kêu to, nhưng khi bùn đất rơi xuống, nó
lại bình tĩnh một cách bất ngờ.
Nó cố gắng đứng trên bùn
đất đang rớt xuống ầm ầm và giẫm nát bùn đất dưới chân, cố gắng đứng cao hơn
một chút. Cứ như vậy, nó theo bùn đất rớt xuống mà không ngừng lên cao. Cuối
cùng, trong sự kinh ngạc của mọi người, con lừa bước ra khỏi giếng cạn.
Thời khắc mấu chốt có
thể cứu bạn, thì chỉ có chính bạn thôi.
Câu chuyện thứ tám
Một người trẻ tuổi chán
nản đi tìm kiếm sự thành công. Một triết gia bèn cho anh ta quả lạc và nói: “Hãy
dùng sức nắn nó!”
Người trẻ tuổi dùng sức
nắn nó; quả lạc bị vê nát, chỉ còn lại hạt bên trong. Triết gia lại bảo anh ta
chà xát nó, kết quả chà xát ra được phần vỏ ngoài màu đỏ, chỉ còn lại phần hạt
trăng trắng. Triết gia lại bảo anh ta tiếp tục chà xát nó, nhưng bất luận dùng
sức thế nào, anh ta không thể vê nát được phần hạt trắng này.
Triết gia bèn nói: “Dù
rằng nhiều lần trắc trở, nhiều lần thất bại, nhưng điều then chốt nhất là phải
có được một trái tim kiên định”.
Mai Mai, dịch từ NTDTV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét