KHỔ MANG (Thơ)
Chẳng
rõ khi nào bớt
khổ
mang!
Còn
đeo tham ái biết
đâu nhàn?
Thấy
điều
trái ý tâm điên loạn,
Gặp
chuyện
phũ phàng dạ
bất
an.
Bên
nẻo
giác hằng
cầu
kệ
ngọc,
Cạnh
cơn mê hãy bám kinh vàng.
Trầm
luân mấy
độ
nay đà hiểu…
Buông
xả lòng trong nhập đạo tràng.
Minh Đạo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét