Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

HƯƠNG NỒNG (Thơ)

                                                                                             Kết quả hình ảnh cho bóng phượng hè


                                                                    HƯƠNG NỒNG

                                                   Gió thoảng hoa tràn đậm sắc hương,
                                                   Về đây chợt nghĩ  cảnh ven đường…
                                                   Đìu hiu ngẩn nhớ thời nuôi mộng,
                                                   Lặng lẽ thầm mơ tiếng vọng trường.
                                                   Khắp nẻo tình ươm hoài mãi rộn,
                                                   Bao chiều dạ ngóng vẫn  còn vương.
                                                   Tang bồng mấy thuở nồng men thấm,
                                                   Ngẫm đủ niềm say ngắm cõi thường…

                                                                                    Ngày 1/4/2018
                                                                                           Minh Đạo

 

 

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2018

HỘI NGỘ CÔ TRÒ (Thơ)

                                                     


                                                                       HỘI NGỘ CÔ TRÒ
                                                 (Tặng cô Hồng Võ và CHS 10A1-Niên khoá 1979-1982 Trường Quốc Học - Huế )

                                                                Buổi hẹn lâu rồi… lắng cõi thơ…
                                                                Thời qua cứ tưởng chuyện hoen mờ…
                                                                Riêng hình có được lòng như ngỡ…
                                                                Cả mộng hoài ru nỗi ví chờ.
                                                                Lại nhắc đường xưa hòng chẳng lỡ,
                                                                Về xuôi nẻo mới buộc không lờ…
                                                                Bên nhau hiểu thấu đời thêm đỡ,
                                                                Nghĩa trọng tình sâu gởi đến bờ.

                                                                                                    26/6/2018
                                                                                                  Minh Quang

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

CHUYỆN XƯA (Thơ)

                                                                                  


                                                                 CHUYỆN XƯA (Ngũ độ thanh - Bát vĩ đồng âm)

                                                          Bóng ngã chiều rơi lặng nẻo đầy,
                                                          Bên thềm thuở nọ lướt trời mây.
                                                          Về trong nỗi nhớ thời đun đẩy,
                                                          Dỗi đoạn ngày thương cảnh nhún rầy.
                                                          Kẻ hận duyên chùng hong cõi ấy,
                                                          Người đong chốn cũ giỗi tình đây.
                                                          Càng xuôi kỷ niệm mờ trang giấy,
                                                          Vẫn sợ lời than tổn dáng gầy.

                                                                                        19/6/2018
                                                                                        Minh Đạo

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

BÁT THỌ VUI CÙNG (Thơ xướng họa)


                                                         

 

                                                            BÁT THỌ VUI CÙNG
                           ( Họa bài CHÚC MỪNG SINH NHẬT LẦN THỨ 80 của nhà thơ Nguyen Van Dac đăng trên HƯƠNG BÌNH NHÃ UYỂN )

                                                    Mấy bận xuân về vẫn hiểu giao,
                                                    Hằng mong mãi gửi bậc anh hào…
                                                    Lòng an chẳng vướng… thời nương tịnh,
                                                    Trí lặng không màng… nghĩa thể nao.
                                                    Rõ thấu trần gian tìm nẻo đạt…
                                                    Quanh nhìn thiện hữu biết tình trao.
                                                    Ngày lên sắc tỏ đời thêm rạng,
                                                    Bát thọ vui cùng hổng ngẫu bao…

                                                                                        23/6/2018
                                                                                          Viên Minh

 
                                                                         DUYÊN THƠ

                                                      Xuân qua hạ lại vẫn thâm giao
                                                      Chia sẻ tâm tư bậc sảng hào
                                                      Vật đổi sao dời lòng nỏ ngại
                                                      Nương dâu bãi bể dạ chi nao
                                                      Bèo mây vạn dặm thơm lòng gửi
                                                      Trăng nước muôn trùng ngát dạ trao
                                                      Bốn bể hồn thơ duyên hội ngộ
                                                      Tình anh nghĩa bạn đẹp làm sao.

                                                                         Hương Thềm Mây
                                                                  GM.Nguyễn Đình Diệm 24.6.2018

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

VẺ NGOÀI KHÔNG PHẢI LÀ TẤT CẢ! CHÚNG TA NÊN DỰA VÀO ĐÂU ĐỂ ĐÁNH GIÁ MỘT NGƯỜI?

                                                                          xấu đẹp, đức hạnh, dung mạo,

Bậc thánh nhân đều coi trọng chữ “đức”, đặt việc tu tâm tích đức lên hàng đầu, bởi người có đức hạnh tốt mới là người có ích cho xã hội. Dung mạo đẹp thì tốt, nhưng dung mạo đẹp mà không có đức hạnh thì cũng bằng như vô dụng.

Ở đời, có ai không vui mừng khi được ưu ái có dung mạo xinh đẹp? Có ai lại hi vọng mình trở nên xấu xí để người khác cười chê? Thế nhưng, nếu như mọi người đều xinh đẹp như hoa, hào hoa phong nhã, vậy hai bên làm sao có thể so sánh ưu khuyết điểm, cao thấp đây?
Nhiều năm trước, từng xem qua bộ phim “Người voi”, lấy bối cảnh chân thực ở bệnh viện. Ấn tượng sâu đậm nhất chính là nhân vật chính Joseph Carey Merrick trong phim có diện mạo quái dị, và những cảnh bi thảm khi ông ta bị người khác lăng mạ giễu cợt.
Trêu đùa một người bởi vẻ bên ngoài khổ sở của họ, loại hành vi này thật khiến cho người khác khinh bỉ. Nếu như tiếp xúc nhiều hơn, có lẽ những người ăn hiếp ông cũng sẽ giống như bác sĩ Foss, sau nhiều lần tiếp xúc với Merrick, đã nhìn được đằng sau vẻ bề ngoài xấu xí kia, là một tâm hồn cô đơn và thống khổ.
Trong một bức thư, Merrick từng soạn lại bài thơ của tác giả Isaac Watts để nói lên tiếng lòng của mình:
Bộ dáng của ta thực sự có chút cổ quái,
Nhưng oán trách ta chính là oán thượng đế;
Nếu như ta có thể thay đổi chính mình
Ta sẽ không làm cho bạn mất vui.
Nếu như ta có thể tự do bôn ba trời nam đất bắc
Hoặc là tùy ý mình vượt qua hải dương,
Mọi người sẽ dùng tâm hồn để độ lượng với ta;
Đây cũng là ta.
Bài thơ này thực sự đã nói lên tiếng lòng chân thực của kẻ có dung mạo xấu xí này. Câu thơ “Mọi người sẽ dùng tâm hồn để độ lượng cho ta”, lại khiến cho bao nhiêu người phải cảm khái.
Vẻ ngoài xấu xí của thi nhân tài hoa
Nếu như chỉ nhìn bề ngoài mà nhận định người nào đó là có tài hoa, có năng lực, thì trong lịch sử có biết bao nhiêu hiền giả có đức có tài bị trục xuất đây? Trong “Bắc mộng tỏa ngôn” ghi lại, thi nhân thời Đường Ôn Đình Quân, bởi vì dung mạo xấu xí mà bị gọi là “Ôn Chung Qùy”. Cháu của ông lớn lên vì giống ông nên không thể dễ dàng làm môn hạ của Châu Mục.
Nếu bỏ qua vẻ ngoài xấu xí, cách ăn mặc lôi thôi lếch thếch, thì Ôn Đình Quân chính là một nhân tài hiếm thấy, ông không chỉ am hiểu thổi sáo, mà còn suy nghĩ rất nhanh nhạy, có thể xuất khẩu thành thơ, chỉ trong một cái chắp tay đã ngâm thành một câu thơ, quả là thế gian hiếm có.
Nếu như chúng ta chỉ để ý vẻ bên ngoài mà bỏ qua cấu tứ bên trong, thì trong lịch sử có biết bao nhiêu nhân tài bị mai một? Có bao nhiêu người tuân thủ đạo lý và tôn sùng đức hạnh bị lãng quên?
Người con gái dung nhan xấu xí nhưng có đức hạnh
Thời Đông Tấn có vị tên Nguyễn Đức Uý, con gái của ông dung mạo xấu xí, cho nên vào đêm động phòng hoa chúc đã xảy ra sự cố, chú rể Hứa Doãn khi nhìn thấy dung mạo của Nguyễn Nữ đã sợ tới mức phải bỏ chạy.
Sau khi được người bạn Hoạn Phàm khuyên bảo rằng nhà họ Nguyễn gả nàng ắt có nguyên cớ, Hứa Doãn mới quay về phòng. Gặp lại Nguyễn Nữ, Hứa Doãn lại chịu không nổi mà định quay người bỏ đi.
Lúc này, Nguyễn Nữ mới kéo Hứa Doãn lại, Hứa Doãn đành mở miệng hỏi: “Nữ nhân có tứ đức (công, dung, ngôn, hạnh), nàng có được mấy cái?”
Nguyễn Nữ nói: “Ngoại trừ dung mạo, những cái khác ta đều có. Người đọc sách có trăm hạnh, vậy ngài nói xem mình có được bao nhiêu?”. Hứa Doãn nói rằng mình đầy đủ cả.
Nguyễn Nữ trả lời: “Trăm hạnh đều lấy đức làm đầu, ngài yêu thích những cô gái có tướng mạo xinh đẹp, không chú ý đức hạnh, làm sao có thể nói trăm hạnh đều có?”.Hứa Doãn cứng miệng không nói được gì nữa.
Nhưng mà, cuộc sống hai người sau khi kết hôn lại rất mỹ mãn. Bởi Nguyễn Nữ thực sự được thừa hưởng gia phong tốt đẹp, có học thức phong phú, tuân thủ lễ pháp, quản lý có quy tắc từ việc trong đến việc ngoài.
Dung mạo không phải là nguyên tắc phán xét
Nhà văn Thời Đông Hán, Thái Ung từng nói: “Phu diện chi bất sức, ngu giả vị chi sửu; tâm chi bất tu, hiền giả vị chi ác. Ngu giả vị chi sửu do khả, hiền giả vị chi ác, tương hà dung yên?”, ý rằng, mặt mũi không trang điểm, kẻ ngu cho rằng xấu; không tu dưỡng nội tâm, hiền giả sẽ cho là ác. Bị người ngu chê xấu còn có thể chấp nhận được, nhưng bị hiền giả nói là ác, thì làm sao còn chốn dung thân?
Bởi vậy có thể thấy được, nội tâm so với diện mạo bên ngoài còn quan trọng hơn nhiều. Ai lại không hi vọng nội tâm của mình được người khác tán thưởng chứ?
Dung mạo không phải là nguyên tắc để phán xét ở bất kì hoàn cảnh nào, dù gặp người có dung mạo xấu xí cũng là như thế, càng không nên nói diện mạo xấu xí là không giống với bình thường. Chúng ta nhiều khi vì tác dụng của thị giác mà tâm sinh phản ứng. Một người xấu đẹp thế nào, chúng ta đều không thể dựa vào vẻ bề ngoài để phán xét.
Dựa vào vẻ bề ngoài, màu da, chủng tộc, hoặc bất luận cái gì để phán đoán một người thì đó thực sực là nông cạn. Điều chúng ta có thể làm, chỉ là từ cách ăn nói, hành vi của đối phương để nhận định sơ bộ. Cổ nhân đã là như thế, con người hiện đại càng như thế. Các triều đại đổi thay đều có những câu chuyện như thế, đáng để chúng ta lấy làm gương mà học tập.
Thanh Thư, theo Secretchina

Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2018

CHÙA THIÊNG (Thơ)

                                                                             


                                                                               CHÙA THIÊNG

                                                                 Dốc đá ven đường tiến thẳng non,
                                                                 Sương chùng suối róc cảnh chon von.
                                                                 Qui chơn thấy lẽ không tìm ngọn,
                                                                 Lập  hạnh vun đời vẫn nguyện con.
                                                                 Luồng Bát Nhã hằng soi trí nõn,
                                                                 Cửa từ bi mãi chỉnh tâm thon.
                                                                 Tôn nghiêm kính lễ tin người chọn,
                                                                 Pháp giới huân tu tuệ giác tròn.

                                                                                             16/6/2018
                                                                                              Minh Đạo

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2018

CÒN VƯƠNG (Thơ)

Kết quả hình ảnh cho chiều về
                                                                             ( Hình Internet )  
                                                                                    


                                                                                  CÒN VƯƠNG
                                                                     (Ngũ độ thanh - Bát vĩ đồng âm)

                                                                Còn vương kiếp nạn chẳng do trời
                                                                Hỏi hết dương trần rõ bậu khơi
                                                                Vạn sắc bày qua lòng vẫn khởi!
                                                                Trăm niềm rảo đến dạ nào lơi…
                                                                Nhìn quanh lắm chặng sầu nao mới…
                                                                Ngẫm lại bao điều khổ khó vơi!
                                                                Mãi cứ rèn tâm đừng hận bởi…
                                                                Tìm về nẻo chánh lặng tình ngơi.

                                                                                                 16/6/2018
                                                                                                  Minh Đạo


Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

ĐƯỜNG XƯA (Thơ)

                                                                                             Kết quả hình ảnh cho phong cảnh đẹp




                                                                              ĐƯỜNG XƯA
                                                                    ( Ngũ độ thanh - Bát vĩ đồng âm - liên hoàn )
 
                                                            Sang hè nắng ngập khoảng trời trong,
                                                            Rộn rã người qua má ửng hồng.
                                                            Mãi thả đường êm còn ướp mộng,
                                                            Vì ươm nẻo lắng vẫn xao lòng.
                                                            Bên hàng phượng vỹ tan trường ngóng,
                                                            Cạnh gốc hoa dành lả ngõ trông. (*)
                                                            Giũa áng thơ đời xem phận mỏng,
                                                            Đành thôi lỗi hẹn mối duyên nồng.

                                                            Đành thôi lỗi hẹn mối duyên nồng,
                                                            Tận cõi tình mơ khó kiểm mong.
                                                            Gởi nỗi em về xuôi gió lộng,
                                                             Khai niềm kẻ đến hãm đời cong.
                                                            Tâm chùng mấy thuở ai còn đọng,
                                                            Tín oải bao thời bạn vẫn đong.
                                                            Hỏi phận đâu rồi sao cứ cõng,
                                                            Đường xưa ngẫm lại chỉ xe còng.

                                                                                                10/6/2018
                                                                                                Minh Đạo

                                                                           ----------------------------------

                                                 (*) Hoa Dành Dành-Gardinia

THẾ NÀO LÀ BẠN GIÀ? ĐÂY CHÍNH LÀ ĐÁP ÁN ĐẸP NHẤT TA TỪNG THẤY

                                                                                           Kết quả hình ảnh cho bạn già


                                                                                                                  ( Hình internet )

Bạn già không chỉ là danh xưng vợ chồng, còn là tri kỷ, người bạn, người yêu, người thân với ta nhất. Có thể chia sẽ đắng cay ngọt bùi, bên cạnh ta trong suốt nửa đời người, đó chính là bạn già.

Thế nào là bạn già? Đây là đáp án đẹp nhất mà ta từng thấy: Bạn già chính là trạm đến cuối cùng trong cuộc hành trình nhân sinh của mỗi chúng ta; là người tri âm cùng ta đợi ánh chiều tàn, cùng ngắm bóng hoàng hôn; đó là người tình cùng ta đồng cam cộng khổ, hiểu thấu lòng nhau; đó là người vợ, người chồng luôn nắm chặt tay, cùng sát cánh bên nhau đến trọn đời.
Bạn già là bằng hữu, là nghĩa tình lâu bền nhất
Cuộc sống có hợp tan, bạn bè có ly biệt, nhưng có một người bạn sẽ luôn ở bên cạnh, sống cùng với ta, cùng ta chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn. Người bạn này chính là bạn già.
Vợ chồng muốn hòa thuận với nhau, trước tiên cần xem nhau như bạn. Có như thế, thì dù đi qua mấy chục năm phong ba bão tố, bạn già chính là người bằng hữu hiểu ta nhất, tôn trọng và dành cho ta những khoảng trời riêng.
Họ không cưỡng cầu ta phải có cùng chung sở thích với mình, lại còn cho phép ta có những bạn bè riêng, để ta luôn sống đúng với chính mình.
Bạn già chính là tri kỷ, là người hiểu ta nhiều nhất
Nếu hỏi trên thế giới này, ai là người tri kỷ thân nhất của ta, ai hiểu rõ ta nhất? Người mà ta nghĩ đến đầu tiên chắc hẳn là người bạn già.
Ở bên nhau cả nửa thế kỷ, mỗi ngày từ khi bình minh đến lúc xế chiều, quen thuộc với hình bóng của ta nhất chính là người bạn già, quen thuộc với giọng nói của ta nhất cũng chính là người bạn già… Ta không cần mở miệng, chỉ cần một ánh nhìn, một cử chỉ, là người ấy có thể biết ta muốn biểu đạt điều gì rồi
Trên bàn luôn có món ta thích ăn, trên khay luôn có trà ta thích uống… Khi ta muốn trò chuyện, người đó có thể cùng ta nói đến ba ngày ba đêm, so với việc phải ra ngoài nói chuyện với những người không hợp cạ còn thoải mái hơn biết nhường nào.
Bạn già là người yêu, người vợ, người chồng tâm đầu ý hợp
Khi còn trẻ, mặc dù không biết lãng mạn, không thề non hẹn biển hay khắc cốt ghi tâm, chỉ biết mỗi bổn phận và nghĩa vụ làm vợ làm chồng, nhưng người yêu vẫn luôn là người yêu, lâu ngày sinh tình, không thua kém loại tình cảm yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Trong cuộc đời này, ta đi đâu, người ấy đi theo đó, không bao giờ do dự, không bao giờ oán thán. Người khác quan tâm xem ta bay có cao không, chỉ có bạn già là quan tâm ta bay có mệt không.
Hai cánh cửa chỉ dùng một ổ khóa thì cửa mới khóa được chặt; hai người cùng chung một lòng, thì tâm mới sít lại gần nhau. Trái tim của người bạn già mãi luôn ở bên ta, quan tâm ta, sưởi ấm cho ta.
Bạn già là ân nhân, tình sâu như biển cả
Chúng ta thường nói “vợ chồng ân ái”, sở dĩ chữ “ân” được đặt ở phía trước, chữ “ái” được đặt ở phía sau, là vì mối “ân tình” giữa hai vợ chồng từ lâu đã vượt xa hơn nhiều so với “tình yêu” rồi.
Không rời bỏ nhau khi nghèo khó, luôn nương tựa nhau khi khó khăn, quan tâm chăm sóc khi đau ốm, không hối tiếc gì khi dâng hiến… Nhìn lại cuộc đời này, ân tình mà người bạn đời cho ta, trừ cha mẹ ra, còn ai có thể vượt qua được?
Trên đời này, ân nhân lớn nhất chính là người bạn đời. Người bạn đời vì gia đình mà sẵn sàng cho đi tất cả. Nếu bắt buộc phải nêu ra bằng được những gì mà họ mong mỏi, thì đó chính là ta được bình an, cả nhà yên ổn!
Bạn già là người bạn đồng hành, có họ ta sẽ cảm thấy yên lòng
Khi ta đến tuổi già, những thứ tiền tài kho báu, tuổi thọ đều không sao sánh được với việc có người bạn già ở bên cạnh.
Bạn già là chiếc nạng cuối cùng trên thế gian, là trang sổ tiết kiệm cuối cùng, cũng là thẻ bài quan trọng nhất của ta. Khi tỉnh dậy, nhìn thấy vầng thái dương tươi sáng của một ngày mới, ngóng thấy bóng dáng quen thuộc của người bạn già, lòng ta sẽ cảm thấy vô cùng yên bình.
Lúc đó ta mới thực sự biết rằng, người bạn già tinh tế chu đáo mới là tài sản quý giá nhất của một đời người. Hãy trân trọng yêu thương người bạn già này, đừng đợi đến ngày nào đó ta gọi một tiếng “bạn già” mà người ấy không lời hồi đáp, rồi mới bắt đầu đau lòng rơi lệ.
Bạn già là một vật báu mà cả đời này ta không thể xa rời
Khi ta già đi rồi, sẽ phát hiện rằng điều ta không thể tách rời chính là một nửa luôn ở bên cạnh, cùng ta va vấp giữa dòng đời.
Răng thi thoảng cũng cắn phải lưỡi. Tức giận bởi vì lo lắng cho đối phương; cãi vã để minh chứng rằng vẫn yêu thương. Dù cho ngày ngày đều mắng ta, ngày ngày đều phiền ta, nhưng ra ngoài rồi vẫn sẽ trở lại, đau ốm rồi vẫn sẽ chăm sóc cho ta.
Bạn già chính là chiếc chân còn lại của ta, muốn bước đi được thì không thể thiếu nhau được
Bạn bè mà không liên hệ trong một thời gian dài thì mối quan hệ sẽ dần phai nhạt. Con cái lớn rồi dần dần cũng không còn ở cạnh ta. Chỉ có vợ chồng mới có thể mãi bên cạnh nhau cho đến già.
Gọi một tiếng “Bà xã ơi” thật dễ dàng, gọi một tiếng “Bà già ơi” mới khó. Gọi một tiếng “Ông xã ơi” thật đơn giản, gọi một tiếng “Ông già ơi” thì cần cả cuộc đời.
Bạn già, chính là bàn tay đã nắm lấy tay ta trong cuộc đời này; người mà kiếp sau ta vẫn muốn đi cùng một lần nữa.
Thục Anh, theo Secretchina