Mọi người đều nói, người phụ nữ ôm con nhỏ vào thời điểm đó chính là Quan Âm Bồ Tát hạ phàm, lợi dụng nguy nan để thử lòng thiện ác của con người.
Trong nguy nan có thể làm hiển lộ bản tính con người, những người tốt bụng có thể giúp đỡ người khác, cũng là đang giúp chính họ. Tại Sơn Đông đã từng lưu truyền một câu chuyện như sau:
Ở núi Lao Sơn có hai hang động là Đào Thạch và Sa Thạch. Dưới chân núi có hai ngôi làng nhỏ cũng tên là Đào Thạch và Sa Thạch. Tuy nhiên hiện tại chỉ còn lại mỗi làng Sa Thạch.
Nguyên do bởi năm ấy ở Sơn Đông có một toán cướp rất hung hãn, đốt phá, giết chóc, cướp bóc khắp nơi. Một ngày nọ, tin tức về bọn cướp trên đường đi lan đến làng Đào Thạch và làng Sa Thạch, vì lý do này, người dân của hai ngôi làng phải trốn vào trong động gần làng mình.
Lúc này, có một người phụ nữ đang bế một đứa bé trên đường nghe tin liền theo người dân làng Đào Thạch đến ẩn náu trong động Đào Thạch. Động không lớn lắm nên người làng cũng không muốn cho hai mẹ con vào ẩn nấp cùng.
Trong lúc mọi người đang ổn định chỗ ẩn nấp thì đứa bé đột nhiên khóc ré lên, người mẹ làm thế nào cũng không dỗ dành được. Một số người sợ tiếng khóc của đứa bé sẽ khiến bọn cướp phát hiện nên yêu cầu người phụ nữ đi khỏi hang động. Những người khác vì sợ ảnh hưởng đến sự an toàn của bản thân nên không những không can ngăn mà đồng ý đuổi người phụ nữ đi. Trong tuyệt vọng, người phụ nữ đi về phía động Sa Thạch với đứa con đang khóc trên tay.
Mặt khác, người dân làng Sa Thạch vốn ẩn náu ở đó nghe thấy tiếng trẻ con khóc từ xa đến gần liền chạy ra xem tình hình, thấy một người phụ nữ đi ngang qua mang theo đứa bé, họ nhanh chóng đưa hai mẹ con vào động và sắp xếp cho hai mẹ con ẩn nấp ở phía cuối động để tiếng khóc của đứa bé nhỏ đi nhiều. Thật kỳ lạ, sau khi người phụ nữ ổn định với đứa bé thì đứa bé cũng ngừng khóc. Mọi người ẩn nấp trong hang hơn nửa ngày, sau khi thấy tiếng chó ngừng sủa, một thanh niên đã bước ra ngoài để xem xét tình hình mới phát hiện toán cướp đã rời đi.
Sau khi người dân làng Sa Thạch bước ra khỏi hang, họ thấy hướng Đào Thạch vắng lặng nên đã nhờ một thanh niên trẻ sang thông báo cho họ biết bọn cướp đã rời đi. Tuy nhiên, khi đến động Đào Thạch, anh ta phát hiện ra rằng tất cả những người ở đó đã bị bọn cướp giết sạch. Lúc này, bỗng có người nhớ tới hai mẹ con người phụ nữ kia thì đã không thấy hai mẹ con họ đâu nữa.
Hai năm sau khi sự việc qua đi, người dân trong làng bỗng thấy xuất hiện một khóm hoa đỗ quyên trắng như tuyết mọc ở giữa hai ngôi làng, loài hoa này chỉ xuất hiện ở vùng Lao Sơn.
Vì vậy, mọi người đều nói, người phụ nữ ôm con nhỏ vào thời điểm đó chính là Quán Âm Bồ Tát hạ phàm, lợi dụng nguy nan để thử lòng thiện ác của con người.
Tố Tâm biên dịch
Nguồn: aboluowang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét