Sống ở đời, ai ai cũng khát vọng có được một người bạn đời lý tưởng, có thể cùng mình “đồng cam cộng khổ”, vượt qua mọi trắc trở, chông gai.
Có được một gia đình ấm áp và hòa ái, một cuộc hôn nhân bền chặt và mỹ mãn, chúng ta mới có thể hạnh phúc trọn vẹn.
Sống cùng “nửa kia” yêu thương, mỗi ngày đều cảm thấy hạnh phúc khi nhìn con cái trưởng thành, có những người bạn thân cùng chung chí hướng, cuộc sống như vậy ai mà không mong nghĩ?
Thế nào là vợ chồng?
Người xưa có câu: “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu nghìn năm mới nên duyên vợ chồng”, vợ chồng với nhau cũng giống như hai cái chân, nếu muốn đứng vững và muốn tiến xa, thì không ai được rời xa ai, nhất định phải đồng hành, hòa thuận và bổ trợ lẫn nhau.
Là một đôi chân, tại sao cái chân này lại phàn nàn, oán trách cái chân kia? Nếu có một cặp vợ chồng nói rằng, họ đã kết hôn hàng chục năm trời mà không có mâu thuẫn, khác biệt, vậy thì có thể nói rằng, ít nhất một trong hai người đối với gia đình thì không có trách nhiệm, không có sự quan tâm cho đối phương.
Bởi vì hôn nhân là một “cuộc phiền não” rất dễ chịu. Yêu thương một đời, tranh luận một đời, nhẫn nại một đời,… một cuộc hôn nhân có “đắng, cay, ngọt, bùi”,… đó mới chính là vợ chồng.
Thế nào là gia đình?
Gia đình là tổ ấm mà vợ chồng cùng nhau “điều hành”, thêu dệt nên bao ước mơ đắng cay ngọt bùi.
Gia đình là một phần gánh vác, một phần trách nhiệm, gia đình là nơi các thành viên đối xử chân thành với nhau, gia đình là nơi chứng kiến hành trình chúng ta sinh ra, lớn lên, trưởng thành và già đi.
Nhà chính là toàn bộ những cảm xúc khi chúng ta ở bên gia đình: Là hạnh phúc, là đắng cay, là ngọt bùi, là biết ơn, là lo lắng, quan tâm,…
Gia đình không phải là nơi để giảng đạo lý, nếu mọi người trong gia đình không nhường nhịn, nghĩ cho nhau, thì gia đình đó sẽ không có ngày nào yên ổn.
Thế nào là hôn nhân?
Hôn nhân giống như một bữa tiệc. Tình yêu là thực phẩm chính. Bao dung, thấu hiểu, tin tưởng và tôn trọng là các loại gia vị. Biết ơn, hài hước và vui vẻ là rượu và đồ uống.
Một bữa tiệc hoàn hảo phải bao gồm món chính, các món phụ và đồ uống, cũng giống như một cuộc hôn nhân: Có tình yêu, có sự bao dung, thấu hiểu, tin tưởng, tôn trọng, biết ơn,… có như vậy, hạnh phúc mới thực sự là viên mãn.
Hy vọng mọi người có thể ăn uống thoải mái, tận hưởng vị ngon của bữa tiệc cũng như trân quý hôn nhân của chính mình, cho đến những giây phút cuối của cuộc đời.
Thế nào là hạnh phúc?
Có một ngôi nhà để về, đó chính là hạnh phúc.
Gia đình là nơi thoải mái và an nhiên, mang đến cho chúng ta cảm giác tự tại, thong dong và thư thái.
Buồn, trở về nhà, vui cũng trở về nhà.
Đau, trở về nhà, khỏe mạnh cũng trở về nhà.
Thành công, trở về nhà, thất bại cũng trở về nhà.
Về nhà, bạn có thể hoàn toàn cởi mở và thoải mái, có thể hoàn toàn có được sự tin tưởng, bạn cũng có thể nhận được sự yêu thương và thấu hiểu,…
Có gia đình bên cạnh, chúng ta sẽ cảm thấy đủ đầy và hài lòng.
Có một nửa kia bên cạnh, sẵn sàng chia sẻ ngọt bùi, đó chính là hạnh phúc.
Trên đường đời có nhiều phiền não, trên chặng đường chông gai có người có thể đồng hành cùng mình vượt qua mưa gió, dìu dắt và nâng đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng nên tổ ấm gia đình ấm áp, cho đến khi già đi, vẫn có người tương trợ lẫn nhau. Đó chính là cái mà người ta hay gọi là “Sống chết cùng nhau, vượt qua gian khổ”.
Con cái là lộc Trời cho, đó cũng chính là hạnh phúc mà tạo hóa ban cho.
Con cái là hậu duệ nối tiếp cuộc đời chúng ta, mỗi ngày bạn đều nhìn thấy con trưởng thành và lớn khôn, từng đời từng đời nối tiếp, bạn có thể nói đó không phải là niềm hạnh phúc sao?
Có những người bạn đồng hành, đó chính là hạnh phúc.
Có bạn bè, vui vẻ sẽ có người chia sẻ, đau khổ có người an ủi, đau khổ có người lắng nghe,…
Bất kể là xa hay gần, chỉ cần nhớ rằng, cuộc đời mình có vài người luôn yêu thương, quan tâm và nhớ đến mình, thì hạnh phúc không đâu là không tồn tại.
Lan Hoà biên dịch
Nguồn: Sound Of Hope
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét