BỌT BÓNG ( Xướng )
Ngẫm lại ôm phiền chỉ khổ đau,
Thân người bọt bóng sẽ về đâu?
Vơ đầy cũng đặng bay sương khói,
Nhét đẫy nhưng rồi lộn bể dâu.
Những buổi tìm phương hoài chẳng cuối,
Bao thời lạc hướng mãi không đầu.
Thì ra tất cả như là mộng,
Tỏ nỗi duyên đời tránh vực sâu.
Thân người bọt bóng sẽ về đâu?
Vơ đầy cũng đặng bay sương khói,
Nhét đẫy nhưng rồi lộn bể dâu.
Những buổi tìm phương hoài chẳng cuối,
Bao thời lạc hướng mãi không đầu.
Thì ra tất cả như là mộng,
Tỏ nỗi duyên đời tránh vực sâu.
11/2018
Minh Quang
Minh Quang
Viên Minh DƯƠNG TRẦN LỠ XUỐNG
Dương trần đã xuống chịu nhiều đau
Mãi lộn theo vòng chẳng biết đâu?
Hiểu rõ vong tồn như bụi khói,
Nom tìm được mất chỉ tằm dâu.
Hoa lầy hạ vãng không dừng bỏ,
Cỏ rữa ngày sang lại bắt đầu.
Vốn dĩ còn sinh thì phải diệt,
Đi về ngộ thấu giảm vùi sâu...
Mãi lộn theo vòng chẳng biết đâu?
Hiểu rõ vong tồn như bụi khói,
Nom tìm được mất chỉ tằm dâu.
Hoa lầy hạ vãng không dừng bỏ,
Cỏ rữa ngày sang lại bắt đầu.
Vốn dĩ còn sinh thì phải diệt,
Đi về ngộ thấu giảm vùi sâu...
12/11/2018
Viên Minh
Viên Minh
Hau Nguyenduc BÈ PHÁP BÊN TRỜI
Hạnh phúc khơi nguồn tự khổ đau
Tìm về thanh tịnh... Biết nơi đâu?
Vớt trăng trong nước, toàn hư ảo
Xây mộng bên trời, thoắt biển dâu
Mờ mịt khói sương. Đâu bỉ ngạn?
Mênh mang trời đất. Phải giang đầu?
Hồi chuông chùa vẳng lòng ngơ ngác
Vách đá còn ghê miệng vực sâu
Tìm về thanh tịnh... Biết nơi đâu?
Vớt trăng trong nước, toàn hư ảo
Xây mộng bên trời, thoắt biển dâu
Mờ mịt khói sương. Đâu bỉ ngạn?
Mênh mang trời đất. Phải giang đầu?
Hồi chuông chùa vẳng lòng ngơ ngác
Vách đá còn ghê miệng vực sâu
Hau Nguyenduc Đặng Hữu Ý
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét