Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2021

MẸ ƠI!

 


 
 
MẸ ƠI!
 
Lá rụng bao mùa vẫn thấy thê!
Mẹ ơi! Sao lặng mãi chưa về!
Ra đi biền biệt lời không để,
Ở lại u buồn cảnh cũng lê.
Nghĩa lớn khuyên con nhìn góc bể…
Ân dầy bảo cháu biết bờ đê…
Sinh thành… hiếu trọn đâu hề dễ,
Chỉ nguyện với lòng sống chẳng chê…
 
THIẾU MẸ TRÊN ĐỜI
 
Thiếu Mẹ trên đời thấy cảnh thê!
Vu Lan Thắng Hội lại mơ về,
Sinh thành vất vả hơn lòng kể
Dưỡng dục sâu dày quá nỗi lê
Gánh đậu nuôi mầm trưa dãy phố…
Bó dền nhắc đoạn sớm bờ đê…
Ân thâm biển lớn con nguyền tạc,
Nguyện sống tâm từ bớt kẻ chê…
 
 
VU LAN NHỚ VỀ
 
Bao mùa lá rụng vẫn buồn thê,
Giọt nắng lung linh gợi nhớ về.
Bỏ hết xuân thời Người nỡ kể,
Theo cùng tuổi hạc Mẹ còn lê.
Chông chênh góc phận như trời bể, 
Lận đận đường trần tựa dốc đê.
Rõ biết ân nầy đâu trả dễ,
Nên tìm sống đẹp giảm lời chê.
 
2021
Minh Đạo

Không có nhận xét nào: