Nước sâu chảy không một tiếng động, nước nông, nước cạn sẽ chảy róc rách. Người nông cạn, khoa trương sẽ giống như nước cạn vậy. Còn người có đủ tĩnh khí, khiêm nhường, biết mình sẽ giống như một nguồn nước sâu. Bạn muốn mình là nguồn nước sâu hay là một dòng nước cạn?
Walter Raleigh (1552 – 29 .10. 1618) là nhà chính trị, nhà sử
học, nhà thơ nổi tiếng của Anh thời kỳ văn hóa phục hưng từng sáng tác một bài
thơ về tình yêu. Trong đó ông đem tình cảm mãnh liệt ví như dòng nước chảy.
Ông viết: “Nước
cạn chảy róc rách mà nước sâu lại chảy không phát ra một tiếng động.
Một người nếu luôn nói lời đường mật thì trong lòng sẽ là “hư tình
giả ý”!”
Kỳ thực, trong cuộc sống, sự thành thật và lương thiện cũng
giống như nước chảy vậy, cũng không cần phải tận lực khoa trương, ca ngợi. Con
người chỉ có tâm thái bình tĩnh và tường hòa mới có thể đạt được cảnh giới tư
tưởng cao thượng.
Ở một ngôi làng nọ, có hai cha con người đàn ông trung niên sống
cùng nhau. Một hôm trời đẹp, người cha rủ con trai đi vào rừng dạo chơi. Cậu
con trai vô cùng cao hứng đi cùng bố. Hai cha con đi đến đoạn đường uốn lượn
thì dừng lại.
Trong một phút trầm lặng ngắn ngủi, người cha hỏi con: “Con
trai! Ngoài tiếng chim đang hót ra, con còn nghe được thấy tiếng gì khác
không?”
Cậu bé sau một hồi lắng nghe liền trả lời cha: “Cha
ơi, con còn nghe được cả tiếng xe ngựa nữa ạ!”
Người cha lại hỏi tiếp: “Đúng
rồi! Đó là một chiếc xe ngựa trống, không chở gì cả.”
Cậu con trai ngạc nhiên hỏi lại: “Chúng
ta con chưa nhìn thấy nó, sao cha lại biết đó là chiếc xe ngựa trống rỗng?”
Người cha đáp: “Từ
âm thanh con có thể dễ dàng nhận ra đó là một chiếc xe trống không. Xe ngựa
càng trống rỗng, thì âm thanh sẽ càng to.”
Về sau này, cậu con trai trưởng thành, là một
người thông minh, giỏi giang và thành đạt. Mỗi lần cậu chứng kiến một ai đó
dùng lời lẽ ba hoa, lỗ mãng để nói chuyện, tự cho là mình đúng, tự cao tự đại,
hạ thấp người khác thì cậu đều nhớ đến lời nói của cha vẫn như đang văng vẳng
bên tai mình: “Xe
ngựa càng trống rỗng thì âm thanh sẽ càng to.”
Những người đã từng qua sông cũng biết rằng, trước khi qua sông,
người ta thường lấy một hòn đá ném nó xuống nước để phỏng đoán độ sâu của con
sông. Bọt nước bắn lên càng cao thì chứng tỏ nước sông càng cạn, càng nông.
Trái lại, nơi nào không có bọt nước bắn lên, không nghe thấy âm thanh lớn thì
chứng tỏ chỗ ấy nước càng sâu, thậm chí sâu không thể đo được…
Nước càng sâu, chảy càng không có tiếng động. Xe ngựa càng trống
rỗng thì tiếng động càng lớn. Làm người cũng nên như vậy!
Người có thể dùng tâm thái bình tĩnh, “bình tâm tĩnh khí” để nói
chuyện với người khác thì sẽ trách được việc khắc khẩu, cãi vã giữa đôi bên.
Người như vậy cũng sẽ càng học được cách lắng nghe người khác, mà lại không
cường điệu, khoa trương chính mình!
Theo Secretchina
Mai Trà biên dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét